“Cút đi,” tôi trả lời, hoặc đại khái là vậy. “Tôi không bao giờ muốn nhìn
thấy anh nữa.”
“Ôi, anh bạn thật là một kẻ thua cuộc tồi tệ!” Pinner cười phá lên. Và thế là
tôi đã đến uống với anh ta.
Cuối mùa giải đó Gary Neville nhận xét, “Lúc đó là một thời khắc trọng đại
của chúng ta. Tôi đã nghĩ rằng các fan sẽ tấn công chúng ta vào ngày hôm đó.”
Đôi khi một huấn luyện viên phải trung thực với các cổ động viên hơn là với
các cầu thủ. Họ không phải là ngu ngốc. Miễn là bạn không chỉ trích cá nhân cầu
thủ trước công chúng, còn khiển trách cả đội là tốt, không phải là một vấn đề lớn.
Toàn đội phải san sẻ trách nhiệm về một kết quả kém khi thi đấu, cả huấn luyện
viên, ban huấn luyện và các cầu thủ. Khi thể hiện đúng, việc chỉ trích có thể được
xem là việc nhận trách nhiệm tập thể.
Do bị áp lực bởi kết quả xấu, chúng tôi đã thay đổi cách chơi. Đội bóng bắt
đầu chuyền bóng lên trên nhiều và nhanh hơn chứ không tập trung vào tỷ lệ kiểm
soát bóng. Với sự hiện diện của Roy Keane, giữ bóng không bao giờ là một vấn
đề lớn với MU. Tôi nói với ban huấn luyện và các cầu thủ ngay từ giây phút
Keane chuyển đến câu lạc bộ, “Anh chàng này sẽ không bao giờ để mất bóng.”
Kiểm soát bóng được tôn thờ tại Man United, nhưng chỉ kiểm soát bóng mà
không tấn công, không thọc sâu vào vòng cấm địa của đối thủ lại chỉ là sự lãng
phí thời gian. Chúng tôi bắt đầu thiếu khả năng tấn công thực sự đó. Với một cầu
thủ như Van Nistelrooy trên hàng tiền đạo, chúng tôi cần nhanh chóng cung cấp
bóng cho anh ta, bao gồm việc chuyền bóng nhanh, tạt bóng từ hai cánh, hoặc
chọc khe qua hàng phòng ngự. Đó chính là nơi bắt buộc phải thay đổi.
Chúng tôi đã thử nghiệm đưa Diego Forlán lên đá phía trên, tuy nhiên chúng
tôi đã chơi rất nhiều trận với Verón, Scholes và Keane ở hàng tiền vệ. Verón chơi
tự do và Scholes xâm nhập vòng cấm địa. Beckham chơi cánh phải, Giggs cánh
trái. Chúng tôi có những tài năng tuyệt vời trong đội hình đó. Vũ khí ghi bàn của
chúng tôi là phía cánh phải. Van Nistelrooy không ngừng ghi bàn. Beckham
thường ghi khoảng mười bàn một mùa bóng; Scholes thậm chí còn ghi bàn nhiều
hơn con số đó.
Phil Neville cũng rất xuất sắc ở vị trí tiền vệ trung tâm. Một cầu thủ trong
mơ. Cậu ta và Nicky Butt là những đồng minh hoàn hảo của tôi. Hai cầu thủ này
chỉ muốn chơi cho Man United và chẳng bao giờ muốn rời đội. Thời điểm để
những cầu thủ dạng này ra đi là khi bạn thấy rằng mình đang làm tổn thương hơn
là giúp họ, khi buộc phải sử dụng họ ở vị trí cầu thủ dự bị.