HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 289

tin là đúng, hoặc thẩm tra những sự xác nhận với những nhân
chứng khác, cũng như không buộc phải trả lời về bất kỳ lời nói
dối hoặc Phi báng nào được công bố. Davies quả là trâng tráo và
thách thức. Chúng tôi hạn chế ấn bản tờ Review từ 9.000 bản
xuống còn 500 bản và tôi truy tố ông ta cùng tuần báo ra tòa vì
tội Phỉ báng.

Sau đó ông ta đăng một bức thư khác của vị tu sĩ bỏ đạo trên

nhưng mô tả khác đi về cuộc gặp gỡ giữa tôi và vị tổng giám
mục. Chúng tôi viết thư hỏi trong hai lời tường thuật về cuộc
gặp gỡ này, lời tường thuật nào là chính xác. Tuần báo này cho
đăng bức thư của tùy viên báo chí nhưng bị hiệu chỉnh lại với
nhiều chỗ bị bỏ đi, và họ cho rằng vấn đề này đang được cứu xét.
Tuy nhiên, khi chính quyền Singapore mua một cột quảng cáo
của tờ Review để đăng bức thư đó thì bức thư mới được công bố,
lý do cứu xét bị bỏ qua.

Tôi thắng kiện trong vụ Phi báng năm 1989, khi Davies

không ra tòa để làm chứng và bị thẩm vấn. Ngay sau đó, Davies
rời bỏ tờ Review.

Trước khi vấn đề giữa chúng tôi với tờ AWSJ được giải quyết,

tôi được mời nói chuyện trước Hiệp hội những chủ bút người
Mỹ ở Washington DC vào tháng 4/1988. Tôi nhận lời. Tôi trích
dẫn tài liệu của Bộ ngoại giao Mỹ rằng “ở đâu có tự do truyền
thông thì ở đó thị trường tư tưởng sẽ phân loại tư tưởng tắc
trách và tư tưởng có trách nhiệm và tưởng thưởng cho tư tưởng
có trách nhiệm”, và chỉ ra rằng mô hình báo chí kiểu Mỹ không
phải đều có hiệu quả ở mọi nơi. Báo chí Philippines dựa trên mô
hình báo chí kiểu Mỹ. Họ có tất cả những quyền tự do nhưng họ
không đáp ứng được yêu cầu của dân chúng Philippines. “Một tờ
báo thiên vị đã giúp cho các chính khách Philippines tuôn ra thị
trường tư tưởng toàn những thứ tạp nham và làm mụ mị người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.