HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 418

Suharto và tôi đã hợp tác như những quốc gia độc lập, bình
đẳng, thành mối quan hệ abang–adik (đại ca – tiểu đệ). Nhưng
Habibie lại mấy lần kín đáo gửi thông điệp mời Thủ tướng sang
thăm ông ta ở Jakarta và còn mời cả Loong (Phó Thủ tướng) và
vợ dùng bữa tối. Có người bảo với chúng tôi: ông ta muốn cho
công chúng thấy các nhà lãnh đạo Singapore ủng hộ ông ta vì
tin rằng những người lãnh đạo doanh nghiệp Indonesia gốc Hoa
sẽ tin tưởng ông ta và đầu tư. Chúng tôi không thấy bằng cách
nào những chuyến thăm như vậy có thể mang lại kết quả đó.

Hai ngày sau khi có tin ông ta nổi giận, Habibie đã dành 80

phút lên lớp cho Teo Chee Hean, Bộ trưởng Giáo dục và Thứ
trưởng Bộ Quốc phòng của chúng tôi; Teo đến Jakarta để trao
viện trợ nhân đạo cho Tướng Wiranto, Tổng chỉ huy các lực
lượng vũ trang Indonesia. Teo nói:

Habibie hớn hở; hai cánh tay khua qua khua lại; nét mặt và

giọng nói nhanh chóng thay đổi. Ông ta hầu như không thể ngồi
yên; thái độ sôi nổi, có vẻ xúc động. Ông ta nói huyên thiên, khi
thì đề cao những thành tựu và tài năng đặc biệt của mình, khi
thì đưa ra những lời đe dọa không mấy úp mở chống lại
Singapore, ông ta kể lể rằng đã từng sống ở châu Âu 25 năm, bắt
đầu từ tuổi 18, và đã tiếp thu được những giá trị như “dân chủ
và nhân quyền’.

Habibie muốn Singapore biết vị thế và nhận ra những điểm

yếu của mình. Ông ta bắt đầu chỉ ra rằng “Singapore nằm lọt
thỏm trong đó [Indonesia]”. Đang ngồi bỗng nhiên ông ta vùng
dậy, lao tới tấm bản đồ trên tường, dang rộng hai cánh tay nhấn
mạnh mảnh xanh bao la của Indonesia bao quanh “cái chấm đỏ”
tức là Singapore.

Về sau, trong đêm 27/1/1999, tôi đang chuẩn bị đi Davos thì

giật mình nghe đài phát thanh đưa tin Habibie đã quyết định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.