HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 530

1970, kinh tế của Zambia đã suy yếu. Chúng tôi được tiếp đãi tại
tòa nhà chính phủ, nơi tôi đã ở lại vào năm 1964 với tư cách là
khách của viên thống đốc cuối cùng. Tòa nhà đã không còn vẻ
xinh đẹp như trước. Số hươu và chim ngoại lai ở trong vườn ít
hơn, và bề ngoài của ngôi nhà lớn cũng không còn cái vẻ bảnh
bao như vốn có của các tòa nhà chính phủ thuộc địa Anh. Chúng
tôi được sắp xếp ở trong những biệt thự gỗ như năm 1970, nằm
xung quanh tòa đại sảnh do Nam Tư, một thành viên của phong
trào Không Liên kết, xây cho họ. Tòa đại sảnh và những biệt thự
gỗ đã không được sử dụng nhiều từ năm 1970, song chúng vừa
mới được tân trang và trang bị lại với phí tổn khá lớn với những
đồ đạc có nguồn gốc từ Tây Ban Nha.

Sự cung cấp thức ăn tại biệt thự gỗ nơi chúng tôi ở thật tồi tệ.

Họ đã huấn luyện những sinh viên trẻ làm đầu bếp. Thực đơn về
thức ăn của chúng tôi là thịt lưng lợn muối và trứng hoặc chỉ có
trứng luộc lòng đào cho bữa điểm tâm, thịt bò cho bữa trưa và
thịt bò cho bữa tối. Có quá nhiều rượu so với nhu cầu của chúng
tôi.

Mọi thứ đều khan hiếm. Các cửa hiệu trống rỗng. Không có

các vật dụng vệ sinh nhập khẩu từ nước ngoài và chỉ có một ít
hàng địa phương thay thế. Choo đã thấy cảnh những phụ nữ xếp
hàng chờ mua những thứ cần thiết. Đồ lưu niệm duy nhất mà
Choo có thể mua là quả trứng làm bằng chất malachit, làm
chúng tôi hiểu rằng Zambia có nền kinh tế gần như tự cấp tự
túc, nhỏ bé, và giá của nó không bắt kịp với giá dầu và những
mặt hàng nhập khẩu khác. Họ không có ngoại hối, và đồng tiền
của họ đang giảm giá một cách nhanh chóng. Mối quan tâm
hàng đầu của Thủ tướng Kenneth Kaunda là chính trị, hoạt
động chính trị của người da đen chống lại người da trắng, chứ
không phải là sự tăng trưởng kinh tế cho đất nước Zambia. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.