HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 534

nhiều thời gian đi bằng thuyền hơn so với chúng tôi đi bằng xe
hơi. Hoặc vì biển động hoặc vì tàu chạy chậm, họ đã buộc Nữ
hoàng đợi hơn một tiếng đồng hồ. Nữ hoàng luôn hòa nhã và tự
chủ trong lời lẽ, nhưng không quen với việc phải chờ đợi. Bà ấy
nói với tôi rằng các món sẽ bị nhừ. Món chính bị nhừ, nhưng
món tráng miệng thì thật tuyệt.

Một ngày nọ, tôi đã dùng bữa trưa với Tổng thống Sri Lanka,

Junius Jayewardence, và vị chánh án của Bahamas. Vị chánh án
nói về thói quen sử dụng cocain rộng rãi trong nước và nhiều
người đã tạo được nhiều của cải trong buôn bán thuốc phiện.
Bọn buôn lậu bay đến Bahamas từ Nam Mỹ trên những chiếc phi
cơ nhỏ. Cùng với sự đồng lõa của hải quan và các quan chức
khác, thuốc phiện được vận chuyển bằng đường hàng không
hoặc đường thủy đến đất liền Mỹ. Trong quá trình chuyên chở,
chúng đã đưa thuốc phiện đến dân cư địa phương và đã làm tan
nát nhiều gia đình. Nhiều bộ trưởng cấp cao trong chính phủ có
liên quan. Khi rời Nassau, tôi đã đánh mất ảo tưởng cuối cùng
của tôi về một hòn đảo thiên đường tại bất cứ nơi nào của thế
giới.

Hội nghị cuối cùng của tôi là ở Kuala Lumpur vào tháng

10/1989. Như hội nghị trước đó ở Vancouver tháng 10/1987,
không có biến cố và các vấn đề “nóng” nào ở hội nghị. Tôi đã trải
qua một đêm dài ở đảo Langkawi, trong suốt thời gian “ẩn dật”
(thời gian tụ họp thân mật của các thành viên hội nghị ở một
địa điểm nào đó), tán gẫu với Thủ tướng Bhutto và chồng của
bà, ông Asif Zadari, và học hỏi được rất nhiều điều về nền chính
trị và văn hóa của Pakistan. Bà Thủ tướng có diện mạo trẻ trung,
làn da trắng, khuôn mặt ăn ảnh và trang điểm khá đẹp. Chồng
bà là một người sôi nổi và khéo mặc cả, không hề do dự khi nói
với tôi rằng ông sẵn sàng thực hiện các vụ mua bán với bất kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.