HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 74

thể đặt lợi ích của Singapore lên hàng đầu và bảo vệ số dư đồng
bảng Anh bằng cách rút chúng khỏi London. Tuy nhiên, tôi
quyết định đến London và gặp Wilson tại Chequers.

Wilson thay đổi địa điểm từ Chequers sang số 10 đường

Downing vào một ngày Chủ nhật. Lúc 17 giờ 30 tôi đến, ba bộ
trưởng quan trọng cũng có mặt: Denis Healey (Bộ Quốc phòng),
George Brown (Bộ Đối ngoại) và George Thomson (Bộ Quan hệ
Khối Thịnh vượng chung). Wilson muốn tạo cho tôi niềm hy
vọng bằng cách nói rằng nội các đã đồng ý không ra quyết định
cuối cùng cho đến khi nào tôi gặp ông ta.

Tôi nói bất kỳ sự tuyên bố không thận trọng nào rằng quân

lực Anh sẽ rút khỏi lục địa châu Á vào năm 1971 cũng sẽ làm
lung lay niềm tin của các nhà đầu tư, đặc biệt là những nhà đầu
tư từ Hong Kong, và như vậy sẽ làm cho họ quyết định đi xa
hơn. Để khôi phục niềm tin, Singapore sẽ phải tốn một khoản
chi phí khổng lồ cho quân đội nhằm xây dựng mạng lưới quốc
phòng vững chắc và đáng tin cậy. Tôi chỉ rõ các dịch vụ của
quân đội Anh đang sở hữu những bất động sản có giá trị ở
Singapore, nhà cửa và các doanh trại đáng giá trên 55 triệu
bảng. Nếu việc rút quân diễn ra trong ba năm, họ sẽ không bán
được chúng bằng một nửa giá này trên thị trường tự do.

Wilson lặp lại những gì mà Healey đã từng nói với tôi một

năm trước ở Singapore rằng quyết định rút quân được thực hiện
dựa trên những lý do kinh tế và không thể thay đổi được. Quyết
định đúng lúc này, vào tháng 3/1971, đã tạo được sự nhất trí
hoàn toàn và các bộ trưởng đương nhiệm của Wilson là đại diện
cho quan điểm của nội các. Wilson tỏ ra quan tâm đến việc viện
trợ nhằm trợ giúp cho kinh tế của Singapore. Tôi đáp rằng mối
quan tâm chính của tôi là an ninh, bởi vì nếu không có an ninh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.