HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 779

bất ổn về tình hình địa lý chính trị của quốc gia họ, vốn bị kẹp
giữa ba nước láng giềng hùng mạnh và rộng lớn là Trung Quốc,
Nga và Nhật.

Khi tôi gặp ông Chun ở Seoul vào năm 1986, tôi đã kinh ngạc

trước nỗi ám ảnh và lo lắng của ông ấy về Bắc Triều Tiên. Tôi
thấy điều này thật lạ. Dân số của miền Nam gấp đôi miền Bắc.
Họ lại giàu hơn rất nhiều và được Mỹ viện trợ thiết bị quân sự
tốt hơn. Những đau buồn đã phải trải qua trong cuộc xâm lược
của những người cộng sản ắt hẳn đã để lại những vết thương
sâu sắc và một nỗi lo sợ vĩnh cửu về tính hung ác của những
người anh em Bắc Triều Tiên của họ. Tất cả những Bộ trưởng
ngoại giao Nam Triều Tiên mà tôi gặp đều bày tỏ sự sợ hãi đối
với sức mạnh và lòng dũng cảm của quân đội miền Bắc, bất chấp
nền kinh tế khó khăn của họ.

Một vấn đề khác nổi bật trong các cuộc thảo luận của tôi với

những nhà lãnh đạo Nam Triều Tiên là vấn đề thương mại và
đầu tư giữa những nền kinh tế công nghiệp hóa mới (NIEs),
trong đó có cả Nam Triều Tiên và Singapore, và các quốc gia
phát triển của châu Âu và châu Mỹ. Năm 1986, tôi đã nêu rõ mối
quan ngại của tôi với Tổng thống Chun về khuynh hướng bảo hộ
đang gia tăng ở Mỹ và châu Âu. Nếu chúng tôi, những nước công
nghiệp mới (NIEs), không mở cửa thị trường để đáp lại sự thâm
nhập tự do mà chúng tôi đã thực hiện ở Mỹ và châu Âu, thì họ sẽ
nhận thấy điều này là không thể chấp nhận được và sự bảo hộ
mậu dịch sẽ tăng. Ông ấy đồng ý rằng NIEs nên mở rộng tự do.
Nam Triều Tiên đang thực hiện điều này, với một phương pháp
có hệ thống và ổn định, để được hoàn thành trong vòng 2 năm.
Tôi chỉ ra rằng sau khi mở rộng tự do, các mức thuế của Nam
Triều Tiên sẽ vẫn còn cao khoảng 16 đến 20%. Câu trả lời của
Chun là vì Nam Triều Tiên vẫn chưa phải là một quốc gia giàu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.