HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 804

không công nhận kết quả bầu cử và cho rằng cơ cấu chính trị do
người Anh dựng lên không phù hợp với Bộ luật Cơ bản và Tuyên
bố chung, do đó sẽ bị loại bỏ và chắc chắn hội đồng lập pháp sẽ
được tái thiết lập. Vị toàn quyền tin rằng cuối cùng chính phủ
Trung Quốc sẽ ưng thuận bởi vì không làm như vậy tức là đi
ngược lại nguyện vọng nhân dân và sẽ tổn thất lớn về mặt quốc
tế.

Tôi thoáng nhận ra suy nghĩ chính thức của người Anh sau

một cuộc thảo luận với Malcolm Rifkind vào tháng 5/1993, lúc
ấy ông ta còn là thứ trưởng nội các phụ trách vấn đề quốc phòng
và về sau là ngoại trưởng. Người Anh cảm thấy họ có trách
nhiệm đảm bảo sao cho dân chủ là nếp sống cơ bản của Hong
Kong cho đến năm 1997. Và họ tin rằng cho dù không có trưng
cầu dân ý thì đó cũng là nguyện vọng của người dân thuộc địa.
Tôi nói rằng những gì mà nhiều người Hong Kong muốn là mãi
mãi không dính dáng gì với Trung Quốc. Do vấn đề trên không
khả thi, nên chắc chắn phương cách hướng tới tương lai tốt
nhất – nếu họ muốn tiếp tục phát triển và thịnh vượng – là làm
cho những nhà quản lý và giới lãnh đạo tương lai của Hong
Kong biết và hiểu những người quản lý và lãnh đạo ở Trung
Quốc và biết bảo vệ những nhu cầu đặc biệt của hòn đảo này.
Rifkind nói họ đang cố xây dựng một cơ cấu hiến pháp vững bền
ở Hong Kong nhằm gây khó khăn hơn cho Trung Quốc trong
việc xóa bỏ chế độ dân chủ, thực tế là thiết lập một hệ thống
đảm bảo các quyền tự do theo quan niệm hiển nhiên của
phương Tây, chẳng hạn như tự do không bị bắt bớ và tự do đi lại.
Nếu thể chế này vững bền, nó sẽ gây khó khăn hơn cho Trung
Quốc trong việc phá hủy nó. Tôi nói đó sẽ là một nỗ lực vô ích.
Quản trị trưởng Hong Kong phải điều chỉnh và thích nghi với
những lợi ích hàng đầu của Trung Quốc. Chỉ còn có 4 năm nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.