HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 87

khi ở trên một đất nước xa lạ. Ông cho người thiết kế một logo
hình “con sư tử biển”, một con sư tử với cái đuôi của nàng tiên
cá. Tôi khai trương logo đặt đứng thẳng trên nền bê tông ngay
cửa sông Singapore. Tôi không giúp gì nhiều cho ngành công
nghiệp du lịch trừ buổi nói chuyện tại một cuộc hội nghị đặc
biệt gồm các doanh nhân và những nhà chuyên môn đến thăm
Singapore. Niềm an ủi của tôi là nó đã tạo ra nhiều việc làm và
đem tiền tới cho nhiều cái túi đã trống rỗng. Công nghiệp du
lịch tuy đã làm giảm bớt số người thất nghiệp nhưng vẫn không
giải quyết dứt điểm được vấn đề.

Trước tình hình đó, chúng tôi đã tập trung làm cho các nhà

máy đi vào hoạt động. Mặc dù thị trường nội địa nhỏ hẹp với
khoảng hai triệu dân, chúng tôi vẫn bảo hộ các mặt hàng được
lắp ráp trong nước như xe hơi, tủ lạnh, máy điều hòa, radio, tivi,
máy ghi âm với hy vọng rằng sau này, chúng sẽ được sản xuất
một phần tại địa phương. Chúng tôi khuyến khích các doanh
nhân thành lập những nhà máy quy mô nhỏ sản xuất dầu thực
vật, mỹ phẩm, nhang trừ muỗi, kem dưỡng tóc, giấy tiền vàng
bạc, thậm chí cả băng phiến! Và chúng tôi có thể thu hút các nhà
đầu tư từ Hong Kong, Đài Loan xây dựng các nhà máy sản xuất
đồ chơi, vải vóc và quần áo.

Một sự khởi đầu không mấy triển vọng. Khu công nghiệp

Jurong phía tây Singapore vẫn còn trống mặc dù chúng tôi đã
chi một số tiền lớn đầu tư xây dựng cơ sở hạ tầng. Chúng tôi
chịu trách nhiệm nhiều hơn về những thất bại. Nguồn nước cạn
và quá yếu không cân bằng được với sự ô nhiễm nặng của
nguồn nước ven biển, thế mà Ủy ban Phát triển Kinh tế
(Economic Development Board – EDB) đã liên doanh tái chế sản
phẩm giấy với một doanh nhân không có kinh nghiệm sản xuất.
Ủy ban này còn đầu tư sản xuất mặt hàng đồ gốm khi mà chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.