HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 891

người Hoa sống ở hải ngoại nhận quốc tịch của nước chủ nhà.
Nhưng nếu Hoa kiều vẫn giữ quốc tịch Trung Hoa, thì Trung
Quốc không thể ngưng tiếp xúc với họ. Còn việc đóng góp của
người Hoa ở hải ngoại vào công cuộc Hiện đại hóa của Trung
Quốc, thì điều này không tiêu biểu cho chính sách của chính
phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Trung Quốc sẽ cố gắng làm
giảm bớt sự nghi ngờ của các quốc gia khác về vấn đề Hoa kiều.
Tuy nhiên, cả hai bên nên quan tâm đến những vấn đề quan
trọng hơn là chính sách của Trung Quốc đối với Hoa kiều. Về
Campuchia, tôi sẽ gặp Đặng Tiểu Bình; ông ta sẽ giải quyết tất cả
những điểm tôi muốn nêu lên; nói cách khác, Đặng là thẩm
quyền tối hậu.

Sáng hôm sau tôi đã gặp Đặng Tiểu Bình trong hơn hai giờ

đồng hồ tại một phòng khác trong Đại sảnh đường Nhân dân.
Ông ta trông hoạt bát và khỏe mạnh. Ông đã được thông báo
cặn kẽ từ trước nên giành phần nói gần hết buổi hội đàm. Ông ta
nói những cuộc thảo luận của tôi với Triệu Tử Dương đã diễn
tiến tốt, và thêm rằng tướng Ne Win cũng đã không đọc diễn
văn ở bữa tiệc chiêu đãi ông ta tại Đại sảnh đường Nhân dân,
nhưng đã có những “cuộc thảo luận tốt” với lãnh đạo Trung
Hoa. Ông ta trấn an rằng việc hủy bỏ bài diễn văn của tôi chẳng
có ảnh hưởng gì đến kết quả của những cuộc thảo luận của
chúng tôi.

Đặng lập luận rằng Trung Quốc là một nước lớn với số dân

rất đông. Trung Quốc không cần nguồn tài nguyên của các quốc
gia khác. Trung Quốc đang bận tâm với vấn đề nâng dân mình
vượt khỏi mức nghèo đói và lạc hậu, “một nhiệm vụ lớn, có lẽ
phải mất đến nửa thế kỷ mới thực hiện được.” Trung Quốc quá
đông dân. Quả là có quá nhiều việc phải làm. Ông ta hy vọng tôi
sẽ giải thích lập trường “chân thực và trong sáng” của Trung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.