HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 90

họ nên tìm ra chỗ dư thừa và chuyển giao chúng cho ban quản
lý dân dụng khi vẫn còn được sử dụng cho quân đội. Kế đó,
những gì mà Singapore cần là sự trợ giúp tạo công ăn việc làm
cho người Lao động thông qua các ngành công nghiệp sản xuất
chứ không phải là sự phụ thuộc vào những chuyến viện trợ liên
tục. Tôi răn các công nhân của chúng tôi, “Thế giới không nợ
chúng ta sinh kế. Chúng ta không thể sống bằng cái bát đi xin”.

Hon Sui Sen, thứ trưởng tài giỏi nhất của chúng tôi, thảo một

danh sách các tài sản của Anh có thể được chuyển đổi cho mục
đích dân dụng. Người Anh phác thảo kế hoạch của họ đối với
15.000 mẫu bất động sản mà họ sở hữu, chiếm khoảng 11% so
với toàn bộ lãnh thổ của Singapore. Đất sử dụng cho mục đích
kinh tế hoặc quốc phòng được chuyển giao mà không tốn chi
phí. Chính phủ Singapore giúp bán các phần đất còn lại trên thị
trường tự do. Tuy nhiên, tháng Giêng năm 1968, trước khi việc
thương lượng được kết thúc, Anh đã thông báo họ sẽ rút toàn
lực lượng vào năm 1971.

Trên chuyến trở về Singapore tháng Giêng năm đó, tôi tuyên

bố trên đài phát thanh, “Nếu chúng ta là một xã hội yếu đuối, hẳn
chúng ta đã bị diệt vong. Một dân tộc yếu đuối sẽ bỏ phiếu cho
những người hứa hẹn một lối thoát nhân nhượng, khi thật sự
không thể có điều đó. Singapore không nhận được bất kỳ cái gì miễn
phí, thậm chí chúng ta phải chi trả cho ngay cả nguồn nước chúng
ta sử dụng… Sẽ có một trung tâm công nghiệp, giao dịch và thương
mại hoạt động mạnh mẽ và nhộn nhịp sau khi người Anh ra đi”
.
Tôi tin tưởng chắc chắn rằng chính niềm tin và chí khí của nhân
dân là yếu tố quyết định sự sinh tồn của Singapore trong trận
chiến sắp tới.

Tháng 2 năm đó, chúng tôi thành lập Cục Chuyển đổi Kinh tế

các Căn cứ Quân sự (Bases Economic Conversion Department)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.