HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 273

ông ta không được chấp nhận, ông ta nhất quyết yêu cầu nền
độc lập toàn vẹn, lần này với điều kiện là cho một Hội đồng An
ninh Quốc phòng mà nó “sẽ chỉ đơn thuần là cố vấn” và chỉ chấp
nhận một “giai đoạn chuyển tiếp”, không có gì hơn. Suốt giai
đoạn chuyển tiếp này người Anh có thể can thiệp và đình chỉ
hiến pháp, nhưng mặt khác Singapore sẽ có “nền độc lập toàn
vẹn” trong “những thời đoạn bình thường”. Bản kiến nghị mới
của Marshall sẽ cho phép người Anh can thiệp chỉ trong “những
thời điểm bất thường”, nói cách khác chỉ sau một thời kỳ lộn
xộn hoặc sau khi phe cộng sản nắm quyền một cách bất hợp
pháp và đe dọa nền móng nước Anh.

Sự phản ứng của Marshall với Lennox–Boyd cũng giống như

sự phản ứng của ông ta khi viên thống đốc, Robert Black, khước
từ ông ta về vụ bốn tay phụ tá thứ yếu. Ông ta tăng tiền cược,
ông ta không nhận ra là mình đang đấu với tay chủ trò, mà tay
này sẽ không nhượng bộ. Trong buổi họp kế tiếp, ngày 4/5,
Lennox–Boyd chỉ trích thẳng thừng quan điểm của Marshall về
“những thời điểm bình thường”, rằng “thời điểm hiện tại khó có
thể được xem như thời điểm bình thường”, và cuộc tranh cãi cứ
dằng dai, với một Marshall càng lúc càng căng thẳng khi
Lennox–Boyd vẫn giữ một vẻ điềm tĩnh lạnh lùng.

Có một việc xảy ra khắc sâu trong ký ức của tôi. Giữa lúc

Marshall đang hăng hái diễn thuyết, một thư ký riêng nhẹ bước
đến chỗ Lennox–Boyd và đặt một bức điện trước mặt ông ta.
Lennox–Boyd đọc và bắt đầu viết lên đó. Marshall bực bội. Ông
ta dừng lại giữa chừng, và cao giọng nói chứng tỏ ông ta đang
giận dữ: “Bộ trưởng Ngoại giao

17

, chúng tôi biết là ông có nhiều

thuộc địa trọng yếu khắp thế giới, nhưng chúng tôi đã vượt
8.000 dặm đến đây để trình bày trường hợp của chúng tôi và
chúng tôi yêu cầu ông dành cho nó sự quan tâm đúng mức.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.