HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 139

ổn định. Rồi MCP sẽ trở nên đủ mạnh để đuổi người Anh ra khỏi
Malaya.

Cử tọa ở Devon ngạc nhiên khi thấy một diễn giả người Hoa

vận động cho một ứng cử viên Đảng Lao động Anh. Đó là một lý
tưởng vô vọng, nhưng là cách thức mà đảng làm để các ứng cử
viên trẻ tuổi thu được kinh nghiệm. Vào ngày 23/2/1950, kết
quả cuộc bầu cử được công bố ở Tòa thị sảnh. David
Widdicombe bị thất bại thảm hại. Nhưng ông ta đã đọc một bài
diễn văn dũng cảm, và đối thủ thắng cử thuộc đảng Bảo thủ thì
phóng khoáng, khích lệ ông ta lao vào một trận chiến khác ở
một khu vực bầu cử khác. Đó là một kinh nghiệm bổ ích về
chính trị ở cấp độ bầu cử khu vực.

Một hai tháng sau, tôi nhận được một lá thư của viên chỉ huy

nha cảnh sát Singapore, R.E. Foulger, hiện đang nghỉ phép ở quê
nhà. Ông ta có quen cha mẹ tôi, biết tôi đang ở Cornwall, và mời
Choo và tôi đến nhà ông ta ở Thurlstone tại Devon. Chúng tôi ở
lại đó ba ngày. Ông ta muốn đánh giá tôi, và tôi cũng quan tâm
đến việc tạo ra mối quan hệ và xem một ông sếp cảnh sát thuộc
địa Anh trước chiến tranh ra sao. Chúng tôi chơi gôn. Môn này
tôi vẫn chơi dở, nhưng đó là một đợt nghỉ cuối tuần hữu ích. Tôi
biết mình đã lôi cuốn sự chú ý của Cục đặc vụ Singapore và có
thể đã nằm trong danh sách cần theo dõi của họ. Tôi đã có nhiều
bài phát biểu chống Anh, chống chế độ thuộc địa tại Malaya
Hall. Họ biết tôi chẳng phải người học hành lơ đãng. Tôi nghĩ
hay nhất là họ cũng hiểu rằng tôi hoạt động công khai, hợp
hiến, rằng tôi không có liên hệ hay cảm tình với phía cộng sản.
Bởi vì chúng tôi sẽ sớm trở về Singapore thôi.

Tháng 5/1950, chúng tôi trở về London chuẩn bị cho kỳ sát

hạch vào Luật sư đoàn. Chúng tôi gặp phải một đám cổ động
viên bóng đá vào cuối tuần ấy, và họ đập cửa cái khách sạn nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.