HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 145

sự cố gắng ấy chính là động lực tiến bộ trong suốt quá trình tiến
hóa của loài người. Nhận thức này phải chờ đến thập niên 1960,
khi tôi nắm chính quyền của một Singapore nhỏ bé và nghèo
hơn Anh rất nhiều, và nó phải đối phó với yêu cầu phải tạo ra lợi
tức và của cải trước khi tôi có thể nghĩ, hay bàn tới, việc phân
phối chúng ra sao.

Còn lúc này, tôi biết được, qua thư từ và những mẩu tin trên

báo chí Anh, rằng rối loạn đang âm ỉ ở quê nhà. MCP đang ấp ủ
những bất an trong giới lao động và những căng thẳng trong xã
hội. Đã có những cuộc đình công và kích động chính trị. Vào
tháng 6/1948, phía cộng sản bắt đầu bắn giết các chủ đồn điền
cao su người Anh ở Malaya. Các du kích đã lui vào rừng và chính
quyền thuộc địa đã tuyên bố tình trạng khẩn cấp. Trong đấu
trường nghị viện công khai, ngược lại, không có lực lượng chính
trị nào ngoài những lãnh tụ Anh học yếu ớt và quá nôn nóng
không thể làm an tâm các nhà cai trị người Anh. Tôi cảm thấy rõ
ràng rằng khi thế hệ chúng tôi trở về, chúng tôi phải chiếm lĩnh
đấu trường ấy. Tôi gia nhập Câu lạc bộ Xã hội ở Đại học
Cambridge và thường xuyên tham dự những buổi mít–tinh,
nhất là khi có các Bộ trưởng thuộc phe Lao động tới vào những
đêm thứ Sáu để nói chuyện về các chương trình họ đang đề nghị
quốc hội thông qua.

Đó là một thời kỳ sôi động và thay đổi. Đó là chủ nghĩa xã hội

dân chủ trong thực tiễn. Và nó rất văn minh. Có một lần, các bác
sĩ đe dọa đình công, nhưng tinh thần danh dự và truyền thống
của họ, cùng các nghĩa vụ và tập quán của trật tự hiến định đã
ngăn họ lại. Aneurin Bevan, Bộ trưởng Y tế đã vận động thông
qua được dự luật Chăm sóc y tế quốc gia sau khi chẳng làm gì
nghiêm trọng hơn việc gọi đảng Bảo thủ là “tệ hơn cả ký sinh
trùng”. Đảng Lao động cũng xây thêm nhiều chung cư cho thuê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.