HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 208

lực để hỗ trợ Lim Chin Siong ở Bukit Timah và Devan Nair ở
Farrer Park. Họ chẳng làm gì cho tôi và các ứng viên khác của
PAP. Sau vụ này thì tôi hiểu rõ rằng họ đã nhận mệnh lệnh của
ai. Chúng tôi chỉ là một mặt trận nhiều thuận tiện. Họ muốn
đưa hai người của họ vào cơ quan dân cử, và tôi chỉ hữu dụng ở
vai trò bình phong cho họ. Tôi không bao giờ quên được điều đó.
Tôi đã phải nói chuyện trước cử tri một lần cho Lim và một lần
cho Nair, nhưng tôi chẳng để chút tâm trí nào vào đó cả. Tôi dồn
chú ý vào Sembawang với Ahmad Ibrahim, một tay hoạt động
nghiệp đoàn ở căn cứ hải quân, và tại Punggol Tampines với
Goh Chew Chua, ông này hóa ra là một diễn giả giỏi nói tiếng
Hokkien và rất hùng biện.

Cuộc vận động lần này không hề giống hồi năm 1951 khi tôi

làm trợ lý tranh cử cho Laycock ở Katong. Hồi đó, nó là một công
việc nhẹ nhàng với những tiệc trà tiệc mặn trong một khối cử
tri giới hạn độ 48.000 người so với dân số tới 1,8 triệu. Năm
1955, với việc tự động đăng ký những người sinh ra ở
Singapore, số cử tri tăng thêm 300.000 người và 60% trong bọn
họ là khối nói tiếng Hoa. Hơn nữa, phái khuynh tả đã quyết định
tham gia cuộc đua này lần đầu tiên kể từ khi tình trạng khẩn
cấp được ban hành. Tình hình đã hoàn toàn đổi khác: ngôn ngữ
chính là các phương ngữ tiếng Hoa, tiếng Malay bình dân, hai
nhóm này dễ dàng tiếp cận với phần lớn dân chúng, rồi sau
cùng mới tới tiếng Anh, thứ có thể tiếp cận được tầng lớp nhỏ
nhất – tầng lớp trên cùng của xã hội Singapore gần gũi nhất với
bộ máy quyền lực nhưng không đáng kể về sức mạnh trong bầu
cử. Những buổi họp ngoài trời với cử tri thường có diễn giả đứng
trên nóc xe hơi hay xe tải với loa phóng thanh và đèn điện soi
sáng. Chúng lôi cuốn nhiều dân chúng ở những nơi cử tri nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.