HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 520

giải quyết vấn đề quyền công dân trước sự hiện diện của người
Anh. Vì thế tôi không ở lại New York để nghe Marshall trình bày
quan điểm của ông. Ông đưa ra một lý lẽ hết sức mạnh mẽ và
gây cho Ủy ban một đáp ứng thuận lợi hơn là của Tiến sĩ Lee
nhưng cũng không thể làm mất đi ấn tượng sâu sắc hơn mà tôi
đã để lại. Ủy ban quyết định không xem xét thỉnh nguyện thư
ấy.

Chúng tôi đến phi trường Heathrow vào thứ Sáu 27/7, lúc 11

giờ 15 sáng. Keng Swee và tôi mệt nhoài sau chuyến bay từ
Singapore đến New York, nhưng không có thời gian để nghỉ. Sau
khi tắm rửa chớp nhoáng ở Khách sạn Hyde Park, nơi chúng tôi
lưu trú, chúng tôi đi xuống phòng ăn kịp lúc để dùng cơm trưa
với Selkirk. Ông ta tóm lược cho chúng tôi nghe về diễn tiến các
cuộc đàm phán với Tunku về các lãnh thổ Borneo. Vào 3 giờ
chiều thì chúng tôi sẽ gặp gỡ Duncan Sandys ở Sở Quan hệ khối
Thịnh vượng chung (Commonwealth Relations O ce). Dù mệt,
chúng tôi cũng phải tiếp tục công việc.

Ngày hôm sau Keng Swee, Stanley Steward (thư ký thường

trực của tôi) và tôi dùng trà với Tunku ở khách sạn Ritz. Như
thường lệ, đối với Tunku chúng tôi không thảo luận ngay vấn đề
quyền công dân. Nhưng ông ta đang thoải mái. Ông đã giải
quyết với người Anh gần như toàn bộ các vấn đề Borneo. Đó là
những tín hiệu tốt. Vào sáng Chủ nhật, Keng Swee và tôi chơi
gôn với Tunku và Razak ở Swindon. Chiều hôm ấy, trong khi
Tunku đang nghỉ ngơi, Razak thay mặt ông ta họp với Duncab
Sandys ở Sở Quan hệ khối Thịnh vượng chung, ở đó chúng tôi
thảo luận các vấn đề còn tồn đọng về quyền công dân Malaysia,
việc giam giữ những người cộng sản và kế hoạch cho sự hình
thành một thị trường chung. Tôi không biết Macmillan có nói
riêng gì với Tunku không nhưng Sandys nói thẳng thừng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.