HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 521

Razak rằng những vấn đề này phải được giải quyết trước khi
Anh ký thỏa thuận về các lãnh thổ Borneo. Razak thú nhận rằng
trên nguyên tắc quyền công dân Malaysia tùy thuộc vào quyết
định của Tunku. Đó là một bước tiến lớn lao.

Tôi vẫn còn nhiều nỗi lo. Không có người Anh thuyết phục

Tunku, tôi sẽ không đạt được thỏa thuận này, và tôi sợ rằng một
khi Malaysia thành hình, họ không thể nhân danh Singapore để
can thiệp sâu hơn nữa. Trong khi ấy chúng tôi vẫn chưa xác lập
được mối quan hệ thật sự sâu sát với Tunku và Razak. Họ là hai
nhân vật có cá tính hoàn toàn khác nhau. Razak luôn luôn nghi
ngờ và do dự , luôn luôn có ý kiến thứ hai. Ông ta thường đồng ý
một số vấn đề nào đó sau một cuộc thảo luận, tranh cãi rất dài,
rồi hôm sau gọi điện lại để xét lại quyết định ấy. Ông ta bồn chồn
lo lắng đến từng chi tiết và là một phụ tá đắc lực cho Tunku, ông
này không bao giờ ngó ngàng gì đến những chi tiết ấy. Ông là
một công chức cần mẫn, đã vượt qua các kỳ thi vào Luật sư
đoàn, cả trung cấp và cao cấp, trong một thời gian kỷ lục là 18
tháng. Ông đã cố công gầy dựng một mạng lưới bạn bè, người
ủng hộ trong giới sinh viên Malay ở Anh, trong số ấy có các con
trai của chín tiểu vương Malay. Nhưng mặc dầu bản thân ông ta
xuất thân từ một gia đình quý tộc truyền thống, ông không có
vẻ lịch lãm tự nhiên của Tunku, và vì vậy làm việc với ông luôn
luôn rất căng thẳng.

Vào 10 giờ sáng thứ Hai, 30/7, Keng Swee và tôi có cuộc họp

chính thức với Tunku và Razak ở khách sạn Ritz rồi ở lại dùng
cơm trưa. Tunku chính thức đồng ý điều mà Razak đã thỏa
thuận. Tôi nói tôi sẽ gửi cho ông ta một bức thư trình bày chi
tiết và yêu cầu ông xác nhận điều mà tôi đã viết. Sau bữa cơm
trưa, tôi về khách sạn Hyde Park soạn thảo bức thư, trong đó có
đoạn chính là:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.