HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 67

trị khi bạn bị lính Nhật chặn lại kiểm tra. Nhưng an toàn nhất là
ở nhà và tránh tiếp xúc hay xung đột với giới cầm quyền.

Một trong những lần ra ngoài đầu tiên của tôi là vào trung

tâm thành phố. Tôi đi bộ hai dặm tới một tiệm sách cũ trên
đường Bras Basah chuyên bán sách học. Trên đường đi, tôi thấy
một đám đông gần lối vào rạp hát Cathay, nơi trước đây tôi đã
xem bộ phim hài cười cợt thứ bom của Nhật. Chen vào đám
đông, tôi thấy đầu lâu của một người Hoa, đặt trên một tấm ván
nhỏ gắn trên đầu một cây cột, bên cạnh đó có mấy dòng chữ
Hán. Tôi không đọc được, nhưng có người gần đó giải thích rằng
nó cảnh báo điều gì người dân không nên làm để phải chịu kết
cục như thế này. Người bị chặt đầu này bị bắt quả tang đang hôi
của, và bất cứ ai không tuân luật lệ cũng sẽ bị xử như thế. Tôi bỏ
đi với cảm giác hãi hùng với người Nhật, nhưng đồng thời tôi
nghĩ rằng một bức ảnh chụp cảnh này mà đăng trên tờ Life thì
sẽ tuyệt vời thế nào. Tờ tuần báo Mỹ này sẽ trả tiền rất khá cho
một bức ảnh đầy tương phản như thế: một cao ốc hiện đại ở
Singapore làm nền cho một cảnh trừng phạt của thời trung cổ.
Nhưng rồi chắc người chụp ảnh cũng kết thúc số phận như tay
hôi của bị chặt đầu kia.

Tôi gặp phải cảnh rợn người ấy trên đường tới Bras Basah vì

tôi đã quyết định học chút ít tiếng Hoa để đọc được những
thông báo của họ. Tiếng Anh của tôi chẳng có giá trị gì với chế
độ mới này. Học tiếng Hoa thì tốt hơn học tiếng Nhật; ít nhất đó
cũng là ngôn ngữ của dân tộc tôi chứ không phải thứ tiếng của
bọn chinh phục kia. Tôi mua cuốn Mandarin Made Easy (Quan
thoại giản lược) của Chiang Ker Chiu, một cuốn sách mỏng
chừng 30 trang dạy 700 chữ Hoa cơ bản, cách viết và cách dùng
chung với các từ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.