HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 733

không thể lôi cuốn được sự ủng hộ của đa số, bởi người Hoa chỉ
chiếm 42% dân số. Nếu tôi cứ đi khắp nơi để nói về người Hoa
như những gì Albar đã nói về vai trò là người Malay – “dù ở đâu
tôi cũng là người Hoa” – thì điều đó sẽ dẫn chúng ta đi về đâu?
Trái lại, tôi luôn nhắc nhở dân chúng rằng: “Tôi là một người
Malaysia, tôi đang học tiếng Bahasa Kebangsaan (quốc ngữ) và
tôi chấp nhận Điều 153 của hiến pháp (nói về các đặc quyền
dành cho người Malay).”

Đã đến phần cảm xúc nhất trong bài diễn văn của mình,

trong đó tôi bày tỏ sự thiếu thỏa đáng trong các chính sách của
UMNO, nên tôi quyết định phát biểu bằng tiếng Malay. Mặc dù
tôi không giỏi tiếng Malay như tiếng Anh, nhưng cũng lưu loát
không thua những đại biểu quốc hội không–Malay khác. Tôi nói
rằng trong khi tôi chấp nhận tiếng Malay là ngôn ngữ chính
thức duy nhất, tôi vẫn không thấy nó có thể giúp nâng cao địa vị
kinh tế của dân chúng ở chỗ nào. Điều đó sẽ có nghĩa rằng sản
phẩm của người nông dân Malay sẽ có giá hơn, rằng anh ta sẽ
được hưởng những mức giá thuận lợi hơn chăng? Liệu anh ta sẽ
được hưởng những tiện ích tốt hơn do chính quyền mang lại
không? Tôi nói thêm rằng nếu chính phủ Liên hiệp không có
những giải pháp đích thực cho các vấn đề kinh tế hiện nay, thì
chính phủ không nên bóp nghẹt đối lập. Bởi vì chúng tôi đang
có một giải pháp khác, và nó sẽ hữu hiệu: “Trong mười năm,
chúng ta sẽ vun bồi một thế hệ người Malay, có học, có hiểu biết
về các kỹ thuật khoa học và quản lý công nghiệp hiện đại”.

Tới đây, tôi trích dẫn lời của Tiến sĩ Mahathir đã phát biểu

trước đó:

“Dĩ nhiên, cần phải nhấn mạnh rằng có hai loại người

Hoa… những người ủng hộ MCA là những người Hoa đã mấy
đời sống và làm việc chung với người Malay và dân tộc bản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.