HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 784

“Tôi muốn báo cho ông biết rằng chúng tôi đã quyết định

công nhận tức thời Singapore là một quốc gia độc lập, và
chúng tôi đã thông báo điều này trên các báo buổi sáng ngày
mai. Tôi đã đọc thư ông và tôi rất quý những lời lẽ chân
thành của ông. Tôi rất vui là ông đã muốn cộng tác với chúng
tôi trong tình hữu nghị. Tôi phải nói rằng tôi đã thất vọng là
chúng tôi đã không được hỏi ý kiến trước khi một bước đi
quan trọng như vậy được tiến hành, bởi, dĩ nhiên, nó mang
những hệ quả lớn đối với chúng tôi. Chúng tôi giờ đây đang
suy xét thật nhanh chóng về những hệ quả này. Nhưng ông
có thể tin chắc là chúng tôi mong ước điều tốt cho ông. Tôi lo
rằng Sukarno có thể cố găng lợi dụng bước phát triển mới
này cho các mục tiêu của ông ta. Tôi chắc ông sẽ đồng ý rằng
tất cả chúng ta phải thận trọng tránh bất kỳ cái gì có thể cho
phép ông ta thủ lợi.”
Quyết định của Wilson thật là lẹ làng, và một khi chính phủ

Anh đã công nhận nền độc lập của chúng tôi, tôi tin rằng chúng
tôi sẽ giành được sự công nhận của quốc tế không khó khăn gì.
Nhưng tình cảm của các nước thì lại chia rẽ theo chiến tuyến
trong cuộc Chiến tranh Lạnh. Trong khi có sự hân hoan, mừng
rỡ ở Jakarta, Moscow và Bắc Kinh thì cũng có cảm giác hết sức
thất vọng và âu lo ở Anh, Úc, New Zealand, Mỹ và phương Tây
nói chung.

Phản ứng của Indonesia thì mập mờ. Vào ngày 9/8, Tiến sĩ

Subandrio, Bộ trưởng Ngoại giao, đã tỏ vẻ phấn khởi: sự chia
tách chứng tỏ rằng Malaysia là một sản phẩm thuộc địa kiểu
mới của người Anh, và Indonesia giờ đây đang chuẩn bị mở rộng
cửa ngoại giao đón Singapore. Nhưng ngày hôm sau, sau một
cuộc họp 90 phút với tổng thống Sukarno, ông đã phát biểu
rằng chính phủ của ông thấy khó mà chấp nhận được sự độc lập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.