những thứ vẫn còn nguyên giá trị trong tương lai, sau khi người
Anh trở lại, mà hiện tại thì chúng phải nhỏ gọn và dễ cất giấu.
Từ năm 1944, tỷ giá đồng tiền thuộc địa Anh trong thị trường
chợ đen tăng vọt từng ngày khi tiền chuối được in và tung ra
ngày càng nhiều. Món tài sản được ưa chuộng kế đó là nữ trang.
Để buôn bán nữ trang, các tay môi giới phải biết phân biệt vàng
24 và vàng 18, nhận ra kim cương tốt với màu sắc đẹp, không
có, hay có rất ít tì vết, và học biết các đặc tính của các loại đá quý
khác.
Những người có gan hơn và nhiều vốn đã mua bất động sản
nhưng giá trị của chúng không tăng vọt như vàng hay tiền
thuộc địa vì chúng không di chuyển được. Việc chuyển nhượng
đòi hỏi thủ tục với luật sư và đăng ký tại Phòng đăng ký chứng
thư. Cơ hội là năm ăn năm thua nếu các chứng từ chuyển
nhượng bị hủy hoặc bác bỏ khi người Anh trở lại. Ngoài ra, còn
có nguy cơ là nhà cửa có thể trúng bom và sụp đổ. Rốt cuộc,
chẳng có việc tái chiếm, các chứng thư không bị hủy, nhà cửa
không bị bom đạn. Trong những ngày cuối của thời chiếm đóng,
khi Đức đã đầu hàng và thất bại của Nhật là quá rõ, người ta có
thể bán một thùng 12 chai Johnnie Walker là có đủ tiền mua
một cửa hiệu trên đường Victoria. Những người thương lượng
mua được những bất động sản như thế đã trở nên giàu có sau
chiến tranh.
Trong ba năm rưỡi Nhật chiếm đóng, tôi đã học được nhiều
điều hơn ở bất kỳ trường đại học nào. Tôi chưa được đọc câu nói
của Mao “quyền lực xuất phát từ nòng súng”, nhưng tôi biết
rằng sự tàn bạo, súng, lưỡi lê và trường kiếm của Nhật, cùng với
các trò khủng bố và nhục hình dễ dàng giải quyết vấn đề ai nắm
quyền, và có thể khiến dân chúng thay đổi cách ứng xử, và cả
lòng trung thành nữa. Người Nhật không chỉ đòi hỏi sự phục