HỒI ỨC KẺ SÁT NHÂN - Trang 102

- Cô biết tôi nghĩ về cánh phóng viên các người như thế nào mà vẫn đến

sao?

- Đúng thế.

- Được lắm. Hoan hô. Đó là sự liều lĩnh từ phía cô. Bây giờ thì cô có thể

đi được rồi.

- Không.

- Cô đã có được chiến công của mình rồi đấy. Cô còn cần gì nữa nào? Cô

cònmuốn tôi ký cho cô một tờ chứng thực hay sao?

- Không, ngài Tach ạ, tôi rất mong được trò chuyện với ngài.

- Nghe này, như thế rất thú vị, nhưng sự kiên nhẫn của tôi có hạn. Trò hài

hước đột xuất đã kết thúc: xéo đi.

- Không có chuyện đó đâu. Tôi đã được sự cho phép của ông Gravelin

cũng giống như những phóng viên khác. Thế nên tôi ở lại.

- Tay Gravelin này là một tên phản trắc. Tôi đã nói rõ với hắn là đuổi cổ

những tạp chí dành cho nữ giới đi cơ mà.

- Tôi không làm việc cho tạp chí phụ nữ.

- Sao kia? Giờ báo chí dành cho nam giới mà cũng tuyển dụng phụ nữ

sao?

- Đó không phải là một điều mới lạ nữa, ngài Tach ạ.

- Vậy thì cứt thật! Chuyện này nghe ra sẽ hứa hẹn đây: họ bắt đầu bằng

việc tuyển dụng đàn bà, rồi có ngày sẽ tuyển dụng cả bọn da đen, Ả- rập,
Irak nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.