HỒI ỨC KẺ SÁT NHÂN - Trang 107

- Tôi xin cô hãy chấp nhận lời xin lỗi của tôi, thưa cô.

- Tốt hơn rồi đấy. Lần sau, hãy phản ứng nhanh hơn. Để trừng phạt ngài

vìsự chậm trễ, tôi lệnh cho ngài nói lý do tại sao ngài không muốn tôi rời
khỏiđây.

- Sao, vẫn còn chưa xong ư?

- Chưa đâu. Tôi thấy rằng mình xứng đáng nhận được những lời xin lỗi

hoànhảo. Vì nếu chỉ giới hạn ở việc nhắc lại một mẫu câu cho sẵn như vậy,
ngài quảlà không đáng tin cho lắm. Để có thể tin chắc, tôi cần ngài tự bào
chữa, cầnngài tự bộc lộ mong muốn tạ lỗi với tôi - bởi lẽ tôi cũng chưa tha
thứ chongài, như thế dễ dàng quá.

- Cô hơi quá rồi đấy!

- Chính ngài lại nói với tôi điều đó ư?

- Cô biến đi.

- Tốt thôi.

Cô mở cánh cửa thêm lần nữa.

- Tôi không muốn cô đi là bởi tôi đang bực mình! Tôi đã bực bội suốt

haimươi tư năm nay rồi!

- Phải thế chứ.

- Cứ vui sướng đi, cô có thể kể lể trong tờ báo lá cải của cô rằngPrétextat

Tach là một lão già tội nghiệp đã bực dọc từ hai mươi tư năm trờinay. Cô có
thể dâng tôi làm mồi cho lòng thương hại bỉ ổi của đám đông.

- Ngài thân mến, tôi vẫn biết ngài đang bực mình rồi. Ngài chẳng cho

tôibiết thêm điều gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.