HỒI ỨC KẺ SÁT NHÂN - Trang 159

một phép ẩn dụ như cõi chiêm bao của tội lỗigốc và thông qua đó, nói đến
thân phận con người." Tôi vẫn nói với cô rằngngười ta đọc tôi mà không
thực sự hiểu mình đang đọc cái gì đấy thôi! Tôi cóthể tự cho phép mình viết
ra những sự thật táo tợn nhất, người ta sẽ không thấygì trong những trang
viết đó ngoài những phép ẩn dụ. Chuyện ấy chẳng có gì đángngạc nhiên
hết: độc giả mạo danh, được bọc kín mít trong bộ quần áo lặn củamình, sẽ
lội qua những câu chữ đẫm máu nhất của tôi mà không hề lấm ướt.
Thithoảng, hắn sẽ thốt lên sung sướng: "Hình tượng đẹp thế không biết!"
Đó là cáimà người ta gọi là cách đọc sạch sẽ. Một sự hư cấu tuyệt vời, rất
dễ chịu đểtranh thủ đọc ngay trên giường trước khi ngủ; nó xoa dịu và thậm
chí nó khônglàm bẩn những tấm khăn trải giường.

- Ngài còn muốn thế nào nữa? Rằng người ta đọc tác phẩm của ngài trong

mộtlò mổ, hay ở Baghdad, trong một trận oanh tạc sao?

- Không hề, cô ngốc ạ. Nơi chốn đọc không can hệ gì ở đây, mà chính là

bảnthân việc đọc. Tôi muốn người ta đọc tôi mà trên thân mình không
khoác thêm bộquần áo của người nhái, không chú giải, không vaccin phòng
ngừa và nói thực ra,không phó từ.

- Ngài nên biết rằng cách đọc đó không hề tồn tại.

- Thoạt đầu tôi không biết điều đó, nhưng bây giờ, nhờ vào sự chứng

minhxuất sắc của mình, hãy tin rằng tôi đã biết.

- Thế thì sao? Không nên lấy làm mừng vì có bao nhiêu độc giả là có

bấynhiêu cách đọc ư?

- Cô không hiểu ý tôi rồi: làm gì có những độc giả và làm gì có những

cáchđọc.

- Nhưng có mà, có những cách đọc khác với quan niệm của ngài, chỉ vậy

thôi.Tại sao chỉ duy nhất cách đọc của ngài là được chấp nhận?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.