HỒI ỨC KẺ SÁT NHÂN - Trang 57

cậu, như hẳn nhiên cậu đã làm vậy, bởi nếucậu đã đọc cuốn đó đúng như
cần thiết, với lòng dạ của cậu, trong chừng mực màcậu có được thứ đó, hẳn
là cậu phải phát nôn rồi.

- Quả nhiên, trong tác phẩm củangài có một vẻ đẹp của sự nôn mửa…

- Một vẻ đẹp của sự nôn mửa! Cậusẽ làm tôi khóc mất!

- Thôi nào, để quay lại với chủđề chúng ta đang nói khi nãy, tôi khẳng

định chưa từng đọc tác phẩm nào ngồnngộn sự độc ác hơn thế.

- Chính xác. Cậu muốn có nhữngbằng chứng về lòng tốt của tôi: đây

chính là một trong số đó, một bằng chứng rõràng. Céline đã hiểu được lòng
tốt đó, ông ấy từng nhắc trong phần lời tựa rằngđã viết những cuốn sách đồi
bại nhất của mình bằng sự tử tế không vụ lợi, bằngtình cảm trìu mến không
thể kìm nén đối với những kẻ gièm pha. Tình yêu đíchthực là ở chỗ đó.

- Làm thế hơi thô, đúng không?

- Céline, hơi thô ư? Cậu nên xóacâu đó đi thì hơn.

- Nhưng nói cho cùng, cảnh tượngđộc ác tới mức không chịu nổi này xảy

đến với một phụ nữ vừa câm vừa điếc,người ta có cảm giác rằng ngài đã
viết ra nó trong một cơn phấn hứng.

- Hẳn rồi. Cậu không hình dungđược niềm vui thích phải làm lợi cho

những kẻ gièm pha mình đâu.

- Ra thế! Trong trường hợp ấy thìđâu có phải là sự tử tế, ngài Tach, đó là

một sự pha trộn mờ ám giữa thói bạodâm và chứng cuồng ám.

- Ta ta ta! Chớ có sử dụng nhữngtừ mà cậu không biết ý nghĩa của chúng.

Lòng tốt thuần túy ư, anh bạn trẻ! Theoý cậu, những cuốn sách nào đã được
viết nên bởi lòng tốt thuần túy? Túplều bác Tom chăng? Hay là Những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.