HỒI ỨC KẺ SÁT NHÂN - Trang 95

- Khôi hài thật. Những đề tài của các luận văn tốt nghiệp bao giờ cũng

khiến tôi thích thú và mủi lòng: những sinh viên này thật đáng yêu, để noi
theo người lớn, họ viết ra những điều ngu ngốc, giật tít theo kiểu treo dê
bán chó còn nội dung thì đích thị tầm thường,giống như các nhà hàng kiểu
cách trang trí rườm rà cho món trứng rưới xốt mayonne rồi gọi bằng những
cái tên thật mỹ miều.

- Đương nhiên là nếu như ngài muốn, ngài Tach ạ, tôi sẽ không nhắc đến

chuyện này nữa.

- Tại sao? Chuyện đó không thú vị à?

- Trái lại, chỉ là chuyện đó quá thú vị mà thôi. Nhưng tôi không muốn tiết

lộ một bí mật kiểu này.

- Đó không phải là một bí mật.

- Vậy thì tại sao ngài chưa từng nhắc đến nó?

- Tôi không thấy mình có thể nói chuyện đó với ai. Dẫu sao tôi cũng sẽ

không tìm đến chỗ ông hàng thịt để nói về sự trinh trắng của mình.

- Tất nhiên, nhưng cũng không nên kể với các nhà báo.

- Tại sao? Sự trinh trắng bị pháp luật cấm hay sao?

- Coi nào, đó là một phần trong cuộc sống riêng tư của ngài, tâm sự sâu

kín của ngài.

- Và tất cả những gì cậu đã hỏi tôi cho tới giờ, tên đạo đức giả kia, những

chuyện đó không thuộc về cuộc sống riêng tư của tôi chắc? Những lúc ấy
cậu đâu có tỏ ra cảnh vẻ đến thế. Bỗng chốc chơi trò những gã trai tân bị
dọa cho phát hoảng (đã đến lúc phải nói như thế)là vô ích, chuyện này nghe
sống sượng lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.