HOKKAIDO MÊ TRẬN ÁN - Trang 114

“Vấn đề nằm ở đây. Nếu chắc chắn thủ phạm là ai đó trong nhà ta thì cho

dù gặp chút trở ngại, cuối cùng vẫn có thể phá án thuận lợi thôi. Nhưng nhìn
khắp Lưu Băng Quán chưa thấy ai có động cơ phạm tội cả. Đề bài này thuộc
loại khó nhằn nhất từ trước tới nay đối với cảnh sát Sapporo chúng tôi. Cũng
may là các đồng nghiệp ở Sakuradamon bắt đầu hành động rồi, tôi tin là nhất
định sẽ tìm ra một thứ động cơ nằm ngoài mọi dự đoán.”

“Tôi cũng hi vọng thế. À anh Ushikoshi, anh làm cảnh sát hình sự nhiều

năm lắm rồi nhỉ?”

“Hai mươi năm rồi.”
“Nghe nói những người lão luyện như anh thì có trực giác đặc biệt tinh

tường với tội phạm. Vụ án lần này anh có trực giác nào không?”

“Đáng tiếc, tôi luôn cảm thấy sẽ là ai đấy mình không ngờ tới. Quên mất,

tôi ngủ ở đây có gì bất tiện cho ông không?”

“Không.”
“Thế thì để tôi đi báo cho Ozaki biết đã. Có khi cậu ấy còn chưa khóa

cửa, đang đợi tôi về, để tôi bảo cậu ấy một tiếng.”

“Không cần. Sai ai đấy đi là được. Ấn nút này đi, chuông sẽ reo đằng

phòng sinh hoạt chung và phòng riêng của vợ chồng Hayakawa. Đợi
Chikako đến thì nhờ dì ấy. Yên tâm, dì ấy tới ngay thôi.”

Quả nhiên chỉ một lát sau, Hayakawa Chikako bước vào, tay còn phủi

tuyết trên tóc. Kozaburo nhờ bà đi báo với Ozaki ở phòng 15 rằng Ushikoshi
sẽ ngủ lại trên tháp. Tiện thể ông hỏi thăm tình hình dưới phòng sinh hoạt
chung.

“Mọi người vẫn ngồi cả ở đấy.” Chikako đáp.
Kozaburo dặn, “Nửa tiếng nữa thì mời ai về phòng nấy nghỉ đi.”
Ushikoshi ngước mắt liếc đồng hồ trong phòng, 10 giờ 44 phút.
Chikako khép cửa rời đi.
Hai, ba phút sau, Eiko xuất hiện.
“Chuyện gì vậy con?”
“Con phải đi nằm thôi, buồn ngủ lắm rồi.”
“Thế à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.