HOKKAIDO MÊ TRẬN ÁN - Trang 120

“Không, nhưng…” Kozaburo ngần ngừ. Xem ra ông rất yêu thích căn

phòng này. “… từ đây có thể trông thấy phần nào tình hình bên trong đấy.”

“Ozaki, phòng cậu có cái bàn…”
Ushikoshi chưa nói hết, Ozaki đã lao thốc vào phòng 15, bê cái bàn nhỏ

đầu giường sang. Cậu vội vàng đặt nó xuống bên dưới lỗ thông hơi rồi nhảy
lên.

“Không được, thấp quá, không trông thấy giường.”
“Lấy cái thang có chân. Kajiwara, cái kho ngoài sân chắc có thang chứ?

Mau lấy lại đây.” Kozaburo ra lệnh.

Thang được đưa tới rất nhanh, nhưng mọi người vẫn sốt ruột. Kê thang

xong, Ozaki trèo lên ngó vào.

“Hỏng rồi!” Cậu thốt.
“Người chết rồi ư?”
“Bị giết à?”
Các cảnh sát dồn dập hỏi.
“Không, trên giường không có Kikuoka, nhưng hình như có máu.”
“Kikuoka ở đâu?”
“Từ chỗ này không nhìn thấy ông ta, chỉ thấy giường thôi.”
“Phá cửa vào đi.” Ushikoshi không do dự nữa. Ông và Okuma hợp sức xô

cửa.

“Cửa hỏng cũng không sao.” Kozaburo nói. “Vấn đề là cánh cửa này kiên

cố lắm. Khóa lại là loại đặc chế, e rằng không dễ mà phá được đâu, chìa dự
phòng thì không có.”

Kozaburo nói đúng. Mặc dù có cả Anan tham gia, cánh cửa vẫn không hề

suy suyển trước sức lực của ba người đàn ông.

“Dùng rìu!” Kozaburo nghĩ ra. “Kajiwara, cháu ra ngoài kho lần nữa đi.

Chắc chắn có rìu, mau mang vào đây.”

Haruo lao đi.
Rìu được đưa tới. Anan vừa hô mọi người lùi lại vừa dang hai tay cản họ.
Okuma vung rìu. Xem ra đây không phải lần đầu gã sử dụng rìu. Vụn gỗ

bay tung, cửa mẻ một miếng nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.