HOKKAIDO MÊ TRẬN ÁN - Trang 93

“Bên phòng anh không có chăn thường. Phòng ấy vốn không dành để

ngủ, giường hẹp đến nỗi nằm không khéo thì lăn xuống đất. Nhưng đệm
nằm thì không chê vào đâu được. Em thấy rồi nhỉ? Giống như kiểu đi văng
này này, kéo dài ra trước như ghế băng, phần lưng tựa có đặt gối. Đúng là
cái giường lạ lùng.”

“Thế ư?”
Nghe câu trả lời quá đỗi cộc lốc, cuối cùng Eikichi cũng nhận ra vẻ khác

thường của tình nhân.

“Em làm sao đấy?”
“Không làm sao.”
“Còn nói không, rõ ràng là đang bừng bừng lửa giận đây gì.”
“Có sao?”
“Dĩ nhiên là có rồi.”
Thì ra tùy theo tính chất của cuộc đối thoại, Eikichi cũng có khả năng hạ

thấp cái giọng rổn rảng đặc trưng.

“Em khó chịu à?”
“Em bực bội muốn chết luôn đây này.”
“À, anh hiểu rồi. Chúng ta về phòng anh nói chuyện đi, đằng nào anh

cũng định đi ngủ. Bây giờ anh chào mọi người về phòng, lát nữa em hãy ra
vẻ tự nhiên rời khỏi đây rồi xuống phòng anh nhé. Chúng ta phải bàn bạc
một chút về lịch trình.”

Eikichi nói rồi đứng dậy. Okuma ở đằng bàn lập tức tinh mắt nhận ra.
“Ông Kikuoka, nếu ông định ngủ thì hãy đóng kĩ cửa nẻo vào nhé. Đừng

quên khóa trong, vì mới xảy ra chuyện đó mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.