HOKKAIDO MÊ TRẬN ÁN - Trang 99

Cảnh 3

Phòng 9 (phòng vợ chồng Kanai)

“Này Hatsue, em xem, bão tuyết dữ dội ghê, đằng xa còn lờ mờ bóng băng
trôi trắng toát kia kìa.”

Ở nơi đông đúc quay về căn phòng yên tĩnh, tiếng gió xô vào khung cửa

ồn ào gấp mấy lần, bão tuyết dường như hung bạo hơn. Michio đổi hẳn tác
phong bình thường, trở nên đàn ông nam tính hơn.

“Đúng là bão tuyết ở tận cùng xứ sở, quả nhiên là đong đầy cảm giác

hoang vu. Từ nơi xa xôi đến biển Okhotsk của mũi đất Bắc, cảm thấy thế
nào? Đứng ở đây đúng là đối mặt với thiên nhiên hoang sơ đấy. Thật hay,
thật có cảm giác nam nhi khí phách! Tầm nhìn của phòng này lại đẹp nữa.
Trời âm u hay mưa tuyết cũng đều đáng thưởng thức. Sáng mai chắc hẳn
còn đẹp đẽ hơn. Cảnh sắc nhất định là tuyệt vời lắm. Này, em không lại đây
xem ư?”

Anh chồng gọi chị vợ. Từ lúc về phòng chị ta vẫn ngồi bệt trên giường,

bộ dạng như không muốn làm gì cả, chỉ đáp qua loa, “Em không muốn
xem.”

“Sao, em đã buồn ngủ rồi ư?”
Hatsue không phản ứng. Nhưng xem ra không phải do buồn ngủ. Michio

hiểu nhầm lý do khiến vợ mình không vui, anh ta nói, “Ueda bị giết rồi…
Ngẫm lại thì cậu ta cũng khá được, hồi trước lại chỉ thấy ngờ nghệch kia
chứ! Giờ mình cứ phải đóng kĩ cửa nẻo. Chưa biết chừng kẻ sát nhân lại trà
trộn trong đám người kia, à không, trong cái nhà này đây. Chẳng ra sao, quá
là nhốn nháo. Nói thật lòng chứ, sớm biết thế này thì đã không đến. Thôi
chúng ta chú ý đề phòng là hơn, mấy tay cảnh sát cũng vừa nhắc lại vụ cửa
nẻo. Em cẩn thận đấy, xem cửa ra vào khóa chưa?”

“Con ranh đó thật làm người ta buồn nôn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.