HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - NỬA CHỪNG XUÂN - Trang 152

- Thế cô ngẫm nghĩ đi nhé. Chớ đổi ý kiến mà rầy rà đấy. Nhà cô, mà

tôi đã không mua thì tôi đố đứa nào ở vùng này dám mua nổi. Không
những thế, còn khốn khổ cực nhục với tôi nữa kia. Nhưng ấy là nói phòng
xa đấy thôi, chứ chắc cô thương tôi lắm rồi.

Ông hàn, trong lòng sung sướng, lại ngâm một câu Kiều nữa:

"Giá này dẫu đúc nhà vàng cũng nên."

Mai cắp nón vái chào:

- Lạy cụ ạ, cháu xin về.

Hàn Thanh cười.

- Không dám, em về nhà, thế chiều mai nhớ nhé... À tên em là gì nhỉ?

- Thưa cụ tên cháu là Mai.

- Thanh Mai! Thanh Mai! Đôi ta có lẽ se lại bởi duyên trời. Thanh

Mai hay lắm!

Mai đã bước ra đến sân, gọi ông lão Hạnh ra về, ông hàn còn dặn với

một câu:

- Vậy nhớ nhé, Mai?

Rồi ông ta lấy làm bằng lòng rằng đã tìm được chữ "mai" có hai

nghĩa, mỉm cười, vân vê bộ ria, đứng nhìn theo, nhắc lại một lần cuối cùng.

- Chiều mai nhé, Mai?

Mai không trả lời, không quay lại đi thẳng ra cổng.

Mặt trời đã lên cao, điểm sáng ánh nắng lên dãy núi Tam Đảo, như vẽ

chỗ tím, chỗ xanh. Một đám mây trắng nhỏ vờn ngang sườn núi như làn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.