HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - NỬA CHỪNG XUÂN - Trang 183

Lòng em vằng vặc trăng rằm trung thu.

Trăng trung thu có khi mờ tối,

Lòng em thì mãi mãi không sai...

- Em hát hay lắm!

Mai giật mình quay lại. Lộc đứng ở sau lưng. Nàng mỉm cười, hỏi:

- Mình không ngủ à?

- Không, anh cần phải nói chuyện với em.

- Thế Huy đâu?

- Cậu Huy ngủ. Em ạ, anh trông thấy cậu Huy mà anh thèm! Không tư

lự điều gì thì sung sướng thế?

- Anh biết đâu rằng em nó không tư lự?

Câu trả lời của Mai làm cho Lộc nghĩ ngợi. Chàng lại nhớ tới nét mặt

buồn rầu, tới ngôn ngữ nghiêm khắc của Huy trong ít lâu nay. Chàng đăm
đăm nhìn vào mắt Mai, nửa như để dò ý tứ, nửa như để kêu van. Có lẽ nàng
đọc thấy ý nghĩ của chàng, nên vờ cất tiếng cười, trỏ xuống chân đồi hỏi:

- Đố mình biết những ruộng kia trông giống cái gì?

Lộc cũng cười trả lời:

- Giống cái phên nứa xanh có nẹp trắng ở giữa.

- Không phải, giống cái bàn cờ nhé!

Rồi hai người lại im, lẳng lặng mỗi người nhìn một phía. Lộc ngồi hai

tay ôm đầu, khẽ bảo Mai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.