HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - NỬA CHỪNG XUÂN - Trang 236

- Đây là xóm Đồng Bảng. Xóm Ổi kia kìa, ở ngay trước cửa đình làng

Thụy Khuê.

Một lát sau, ông lão bộc đi theo Mai, rẽ vào một cái ngõ, qua một cái

cầu nhỏ làm bằng hai tấm ván bắc qua rãnh nước bùn mà Mai kêu là sông
Tô Lịch khiến ông lão phải mỉm cười.

Cuối ngõ ấy, mãi trong cùng xóm, là nhà bà Cán: một nếp nhà bằng tre

lợp ra năm gian khá rộng, và một cái nhà ngang ba gian ngăn khu đất nhỏ
ra làm hai mảnh, mảnh trước là sân, mảnh sau là vườn, trồng đủ các thứ rau
dùng vào sự nấu nướng và làm gia vị các hàng quà. Cái cơ nghiệp ấy, anh
em học sinh trường Bưởi và anh em thợ thuyền các nhà máy đã gom góp
bằng mấy chục năm tiền quà để gây dựng cho bà Cán.

Vì nhà trên lúc bấy giờ không có ai, Mai đưa thẳng ông Hạnh xuống

nhà ngang làm ở dưới bóng mát một cây doi xanh tốt, lấm chấm rất nhiều
hoa trắng.

Trên một chiếc giường lát tre buông màn nâu và đầy những mụn vải

tây điều, Huy đương nằm vẩn vơ nghĩ ngợi... Bỗng nghe rõ tiếng người
quen ở ngoài hiên, Huy ngồi nhổm dậy. Thấy Mai và ông Hạnh vừa bước
vào, Huy mừng rú kêu to:

- Ồ! Ông Hạnh!

Mai vội vàng chạy lại gần:

- Em nằm xuống, không ngồi dậy như thế lại ho bây giờ.

Huy dịu dàng vâng lời. Ông Hạnh đứng bên đưa tay sờ trán Huy, nói:

- Cậu gầy và xanh lắm! Có uống thuốc không?

Mai ứa nước mắt cúi đầu không đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.