HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - NỬA CHỪNG XUÂN - Trang 291

Lộc chau mày ngẫm nghĩ đã toan quay gót. Chàng trù trừ mở đồng hồ

ra xem giờ và nói:

- Ông Bạch Hải hẹn tôi năm giờ hôm nay lại chơi.

Người đầy tớ gái, nét mặt vẫn tươi như bông hoa,

hỏi lại:

- Thưa ông, thế đã đến năm giờ chưa?

- Còn mười phút nữa.

- Thế thì mời ông vào ngồi chờ ông tôi ở phòng khách. Chắc ông tôi

cũng sắp về.

Lộc theo vào phòng khách, một gian phòng nhỏ hẹp, bài trí theo kiểu

Tàu. Trên tường chính giữa, treo từ gần sát trần đến tận chạm mặt bệ lò
sưởi, một bức tranh chấm phá bằng mực Tàu, và bồi vải theo kiểu Tàu. Mới
thoạt trông, Lộc cho là một bức thủy họa cổ, bồi lại. Nhưng người mỹ nữ
ôm cây đàn tỳ bà, cặp mắt đăm đăm, buồn rượi, chàng tò mò ngắm kỹ thì té
ra đó chỉ là hình ảnh Mai vận y phục Tàu. Càng nhìn, Lộc càng bứt rứt khó
chịu, trong lòng áy náy, hồi hộp. Rời bức tranh ấy, Lộc ngắm tới những bức
nhỏ vẽ phác nét chì và đóng khung gỗ treo khắp bốn phía tường, toàn thấy
vẽ Mai trong các dáng điệu khác nhau, hoặc ngồi tư lự, hoặc đứng bên hồ,
hoặc nghiêng mình trên kỳ đài, mỉm cười mơ mộng.

- Mời ông xơi nước ạ, ông tôi đã về.

Lộc quay lại: Người đầy tớ gái đặt xuống bàn cái khay đựng hai chén

nước.

- Cảm ơn... chị. Ông Bạch Hải đã về đấy à?

- Vâng, xin mời ông xơi nước, ông tôi sắp ra... Kìa! Ông tôi kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.