HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - NỬA CHỪNG XUÂN - Trang 308

"Cái đó chỉ vì giáo dục, vì tập quán, chứ nào phải lỗi ở mẹ ta!"

Không gì đáng cảm động, đáng đau lòng cho ta bằng khi ta tìm hết các

lẽ để tự làm thầy cãi cho người mà ta phải kính mến. Một đằng thì lương
tâm nó dõng dạc buộc tội, nào nó có xét tới tình mẫu tử? Một đằng thì lời
người con run lẩy bẩy cố tìm những án kiện có thể làm nhẹ bớt tội lỗi của
mẹ. Lộc thở dài:

"Phải, bao sự lầm lỡ của mẹ ra nguyên do chỉ ở chỗ quá suy tôn cổ

tục, quá thiên trọng tập quán. Mẹ ta đuổi Mai cũng chỉ vì thế, chứ khi nào
mẹ ta lại tàn ác được đến thế?"

Một hồi trống hầu! Lộc như ở cõi mộng quay về nơi hiện tại. Trở dậy

rửa mặt, mặc áo, chàng ra công đường: Chàng muốn làm việc, làm việc
thực nhiều, để bắt tâm trí phải luôn luôn nghĩ tới việc công, mà rời bỏ việc
tư ra.

Tan hầu đã lâu, nha lại đã ra về cả. Lộc vẫn còn lúi húi ngồi ở bàn

giấy. Chàng lẩn mẩn giở các hồ sơ ra xem lại một lượt, tuy việc chẳng có
chi quan hệ.

- Ông huyện!

Nghe tiếng gọi, chàng giật mình quay lại. Bà án đứng ngay bên cạnh:

-Bẩm mẹ... bảo con điều gì?

Bà án thở dài, nói:

- Tôi buồn lắm, cậu ạ... Hôm nay tôi đi lễ xin cho cậu phải quẻ thẻ xấu

quá.

Lộc đáp:

- Bẩm mẹ, đã chắc đâu là đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.