HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - NỬA CHỪNG XUÂN - Trang 321

Mai cũng cười cười chua chát, trả lời:

- Bẩm cụ, bao giờ con quên được cụ... Con chỉ hơi lấy làm lạ một tí

thôi...

Bà án hiểu rằng bên địch đã khai thế công mà mình chưa sẵn sàng để

tiếp ứng, liền dùng kế hoãn binh:

- Nhưng đi ăn cơm đã chứ? Có phải không Ái: Vì Ái đ..o..i sắc rồi kia

mà.

Ái quả thực đói lắm, nghe bà khách nói trúng ý nghĩ của mình thì mỉm

cười, ngước nhìn, tỏ cảm ơn. Còn Mai thì nàng đưa mắt hỏi ý kiến em xem
có nên mời khách ăn cơm không. Bà án như hiểu cách bàn định lặng lẽ của
hai người giục luôn:

- Mợ với ông giáo xơi cơm cho cháu ăn xong bữa đi! Tôi ăn cơm ở

trên xe hỏa rồi.

Mai nói:

- Chả mấy khi cụ lên chơi, thế nào cũng xin cụ chiếu cố xơi với chị em

cháu một bữa cơm xoàng.

- Tôi cảm ơn mợ. Nhưng quả thực tôi no lắm. Tôi không làm khách

đâu.

Huy bảo chị:

- Ấy em đã hết sức mời cụ nhưng cụ một mực từ chối.

Mai mỉm cười:

- Hay cụ chê nhà chúng cháu nghèo. Cụ khinh chúng cháu là con nhà

hà tiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.