HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - NỬA CHỪNG XUÂN - Trang 322

Lần thứ hai, Mai khiêu chiến, lần thứ hai, bà án tạm lui:

- Thôi, chỗ quen biết chẳng nên khách sáo. Đi ăn cơm rồi ra đây tôi

nói câu chuyện.

Mai kính cẩn chắp tay chào:

- Vâng, vậy mời cụ ngồi chơi, chúng cháu xin vô phép cơm cụ.

Mai, Huy cúi đầu chào một lần nữa rồi dắt Ái vào trong nhà. Ái hỏi

Mai:

- Me ơi! Sao bà ấy gọi me bằng mợ?

Câu hỏi bất thình lình của thằng bé khiến Mai buồn rầu. Còn bà án

thoáng nghe thấy cũng lấy làm ngượng ngùng.

Ngồi một mình trong phòng khách, tìm sẵn hết các ý tưởng để chốc

nữa có thể đối phó với Mai, bà nghĩ thầm:

"Ta lên đây, mục đích là để bắt thằng cháu về... Trời ơi! Thằng bé mới

kháu khỉnh làm sao!... Nhưng muốn bắt cháu về thì chỉ có hai cách... phải,
cần phải khôn khéo lắm mới được!".

- Mời cụ lớn xơi nước ạ!

Bà án quay lại. Ông lão Hạnh ở sau lưng chắp tay đứng hầu. Bà chắc

là Mai đã dặn ông nói như thế. Nhưng Mai cẩn thận dặn người lão bộc như
thế là điều hay, hay điều dở. Mai muốn mua chuộc lòng bà hay đó chỉ là
một câu giễu cợt? Bà tự hỏi, trong lòng phân vân, nửa mừng nửa lo...

Bỗng một nụ cười nở trên cặp môi khô khan của bà. Bà vừa nhác

trông thấy ở ngay trên tường ngay sát chỗ bà ngồi, treo xòe hình quạt,
những ảnh của Ái từ năm Ái lên một cho tới năm Ái lên sáu tuổi. Mỗi cái
chụp một kiểu, hoặc ngồi, hoặc đứng, hoặc đi, cái nào cũng rõ rành phân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.