HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - NỬA
CHỪNG XUÂN
Khái Hưng
www.dtv-ebook.com
Hồn Bướm Mơ Tiên - Chương 8
Chùa Long Giáng vắng Ngọc như thiếu hẳn vẻ hoạt động. Một tháng
Ngọc ở chùa đã làm biến hẳn cái sinh hoạt của mấy người tu hành. Sư Cụ,
trước kia ngoài giờ tụng kinh, niệm Phật thường chỉ tĩnh tọa để trầm tư mặc
tưởng đến những vấn đề giải thoát linh hồn. Chú Mộc ngoài việc dọn dẹp
quét tước, rót nước, bưng cơm, chỉ ngồi lì ở nhà ngang chuyện trò cùng ông
Thiện và bà Hộ. Còn chú Lan thì ngày đêm chỉ biết chăm nom mọi việc
trên chùa, thắp nhang, đốt đèn, thỉnh chuông và học tập kinh kệ. Các công
việc nhắc lại hàng ngày đã khiến năm linh hồn kia trở nên như năm cái
máy, giờ nào làm việc ấy, ngày ngày, tháng tháng, năm năm không hề thay
đổi.
Từ ngày có Ngọc ở chùa thì năm bộ máy khi nhanh khi chậm sai lạc
nhiều. Tuy công việc chỉ có thế, song những giờ tĩnh tọa của sư Cụ nhiều
lần đã đổi thành những giờ nói chuyện về đạo Phật, về sự tích. Sư Cụ bản
tính thâm trầm nghiêm khắc, mà nhiều lần cũng phải phì cười về những câu
hỏi ngớ ngẩn, những ý tưởng ngộ nghĩnh của Ngọc.
Nhất là khi có chú Lan đứng hầu bên cạnh thì Ngọc lại càng thấy phấn
khởi tâm trí, mà cuộc đàm luận càng có vẻ náo nhiệt lắm. Những thuyết về
thái Tây, những tư tưởng triết lý của Ngọc không thể lọt tai nhà tu hành
được, nhất là Ngọc lại đem những ý tưởng trong các sách của phái Tiểu
thừa mà bàn tới đạo Phật ở nước ta theo về phái Đại thừa, thì thực hai bên
không bao giờ hợp ý nhau. Có những cuộc đàm đạo ấy, nên trong lòng sư
Cụ thấy vui vui và Cụ chỉ lo tới ngày cùng Ngọc biệt ly.