HƠN CẢ TUYỆT VỜI - Trang 413

phòng nàng, vì tưởng Jordan quá đau đớn đã hóa thành mất trí.
Jordan nắm bàn tay Alexandra trong tay mình, miệng cười thật tươi, mắt
nhìn nàng, chàng nói với Tony:
- Tony, Alexandra nghĩ là bàn chân của Elizabeth Grangerfield quá bự
không địch với nàng được!
Nói xong, chàng lại cười nữa khiến hai vai rung mạnh.
***
Khi Jordan đi qua cánh cửa thông phòng nàng với phòng chàng, Alexandra
quay đầu trên gối. Từ khi nàng bị thương đến giờ là đã hai ngày rồi, hai
ngày hai đêm trải qua tình trạng lúc tỉnh lúc mê. Mỗi lần nàng tỉnh lại,
chàng ngồi bên cạnh nàng, yên lặng, nét lo sợ khắc sâu trên gương mặt đau
đớn của chàng.
Bây giờ nàng đã hoàn toàn tỉnh táo, nàng rất muốn nghe chàng nói bằng cái
giọng dịu dàng như chàng đã nói trong hai ngày qua, hay là thích chàng
nhìn nàng bằng ánh mắt chan chứa tình yêu. Nhưng rủi thay, sáng nay nét
mặt của Jordan trở nên nghiêm nghị, khó hiểu, quá nghiêm nghị đến nỗi
Alexandra tự hỏi phải chăng nàng đã nằm mơ thấy chàng nói năng dịu dàng
với nàng khi chàng nghĩ là nàng đã chết.
- Em thấy khỏe không?
Chàng hỏi khi đứng bên giường nàng, giọng chàng trầm trầm lịch sự.
- Rất khỏe, cám ơn anh, - nàng đáp, cũng bằng một giọng lễ phép, - Hơi
mệt một chút thôi.
- Anh đoán chắc em muốn biết chuyện gì đã xảy ra trong hai ngày qua.
Điều mà Alexandra muốn nhất là được chàng quàng tay ôm nàng và nói
chàng yêu nàng.
- Phải, dĩ nhiên em muốn biết.
Nàng đáp, lo sợ vì tính tình chàng bất thường.
- Nói vắn tắt cho nhanh thì cách đây một năm rưỡi, Bertie bắt gặp một con
bé giúp việc trong bếp ăn trộm tiền trong ví của hắn, con bé này là người ở
địa phương, tên Jean. Con ấy xác nhận nó định ăn cắp tiền đưa cho thằng
anh nó đang đứng đợi ở trong rừng phía sau nhà họ. Bertie bắt nó ký tờ
giấy thú tội, xác nhận có ăn trộm tiền. Hắn thuê thằng anh của con bé thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.