HƠN CẢ TUYỆT VỜI - Trang 78

sự hốt hoảng trong mấy ngày qua cứ ám ảnh trí óc nàng khiến nàng rối trí.
Nhưng nàng cũng trả lời:
- Tôi bất bình đủ chuyện.
Chàng thích thú nhìn những cánh hồng nằm rải rác trên váy nàng,
- Rõ ràng cô cũng bất bình luôn những đóa hồng - chàng nói lòng cảm thấy
hơi có lỗi vì mấy ngày qua chàng không hay biết gì đến nàng.
Alexandra nhìn theo ánh mắt của chàng, đỏ mặt bối rối, rồi nói bằng một
giọng vừa chán nản vừa tức tối.
- Hoa hồng đẹp, nhưng…
- Nhưng… cô chán không muốn thấy cánh hoa nằm trên đài hoa, phải
không?
Nhận thấy mình bị lôi vào cuộc tranh luận về hoa hồng khi đời mình đang
gặp cảnh lao đao, Alexandra bèn đứng thẳng người, nói bằng một giọng
cương quyết, bình tĩnh.
- Thưa Đức ông, tôi không lấy ông đâu.
Chàng thọc hai tay vào túi, hơi ngạc nhiên.
- Thật ư? Tại sao vậy?
Alexandra cố suy nghĩ cách trả lời, nàng đưa bàn tay run run lên vuốt mái
tóc quăn đen và Jordan đưa mắt nhìn vẻ duyên dáng tự nhiên của nàng, đây
là lần đầu chàng thật sự nhìn kỹ nàng. Ánh mặt trời chiếu lên tóc
Alexandra, nhuộm vàng mái tóc, biến cặp mắt đen của nàng thành màu
ngọc lam. Màu vàng của chiếc áo dài tăng thêm vẻ đẹp cho nét mặt, da mặt
có màu kem và hai má phớt hồng.
Alexandra nói bằng một giọng đau khổ.
-Xin anh đừng nhìn tôi với ánh mắt đăm đăm như thể mổ xẻ mặt tôi để tìm
nét xấu, có được không?
- Tôi làm như thế à? – Jordan thờ ơ hỏi, lần đầu tiên chàng nhận ra hai gò
má nàng cao và đôi môi đầy đặn, mềm mại. Khi chàng nhìn khuôn mặt có
đường nét hấp dẫn, thanh tú với bộ chân mày cong và hai hàng lông nheo
dài, đen nhánh, chàng không ngờ chàng đã lầm nàng là một cậu trai.
- Anh đã đóng vai Pygmalion với đời tôi, tôi không thích thế.
- Tôi là cái gì? – Jordan hỏi, chàng bỗng chú ý đến lời nàng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.