HÒN ĐẢO CÁ HEO XANH - Trang 9

Ulape để rơi cái giỏ đựng tôm cua xuống, chạy vội về làng.

Chị nói không ra hơi khi về đến làng. Phụ nữ đang nấu bữa ăn
chiều. Họ dừng công việc lại, chờ nghe Ulape nói.

“Cá”, sau này chị cũng nói được.
“Ở đâu? Ở đâu?” Có ai đó hỏi.
“Trên đá. Khoảng một chục con. Có thể hơn.” Ulape đáp.
Mọi người vội chạy ra chỗ bờ đá. Cá có thể nhảy trở xuống

biển.

Chúng tôi chạy lên chỗ dốc đá và nhìn xuống. Cá còn ở đó

nhưng nước biển đang lên cao. Sóng sắp chồm qua các khối đá.
Chúng tôi kéo cá đến chỗ cao hơn, nơi sóng biển không thể lên
tới. Cá thật to và nặng, do vậy phải hai người đàn bà mới khiêng
nổi một con.

Có đủ cá cho mọi người dùng trong buổi tối hôm nay và ngày

mai. Nhưng vào buổi sáng hôm sau, hai tên Aleut đến làng xin
nói chuyện với cha tôi.

“Các ông bắt được cá.” Một trong hai người nói với cha tôi.
“Chúng tôi chỉ có đủ cho người chúng tôi ăn.” Cha tôi đáp.
“Các ông bắt được mười bốn con.”
“Giờ còn bảy con, chúng tôi đã ăn bảy.”
“Các ông có thể cho chúng tôi hai con.”
“Các ông có bốn mươi người ở trong lều.” Cha tôi đáp. “Nhưng

chúng tôi có hơn bốn mươi. Các ông có cá của các ông. Các ông
đã đem theo cá khô khi các ông đến đây.”

“Chúng tôi ăn cá khô đã ngán đến tận cổ.” Tên Aleut nói.
“Các ông là những người đi săn,” cha nói. “Hãy đánh cá tươi

mà ăn khi đã ngán cá khô. Tôi phải lo cho dân tôi.”

“Nếu như ông từ chối không cho chúng tôi vài con, tôi sẽ nói

với Orlov.”

“Hãy nói với y đi,” cha tôi không nhượng bộ. “Và hãy nói với y

nghe các lý lẽ của chúng tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.