HÒN ĐẢO PHÍA CHÂN TRỜI - Trang 75

Chương XIX

Cảm giác thư thái và dễ chịu khi nằm đọc sách Kim Đồng trên chiếc

chõng tre kê ở hiên sau, trong tiếng ríu ran của bầy chim sẻ ở trên mái và
tiếng nước rơi long bong thong thả và điềm tĩnh trong thùng phuy ở góc
nhà, Nhụ chợt nghe có tiếng kêu:

- Có ai ở nhà không? Trời ơi, sao vắng thế này?
Nhụ nhỏm dậy. Cô Hiền, mẹ của Đức đang đứng ở trước cửa, với dáng

vẻ hốt hoảng.

- Cháu đây. Gì thế cô?
- Thằng Đức bị rắn cắn. Nguy lắm rồi. Ông Trương đi đâu?
- Cô sang nhà ông ấy chưa?
- Rồi. Thế này thì nó chết mất thôi, cháu ơi!
Cô mếu máo:
- Trời ơi, tôi lôi con tôi ra đây để đến nông nỗi này. Nó chết thì tôi cũng

chết mất, hờ...

- Cô cứ bình tĩnh. Cháu tìm ngay cho.
Nhụ biết là ông Trương ra cái lạch nước ở phía sau nhà, để bắt nhái cho

rắn ăn.

Hai cô cháu chạy gằn được một đoạn thì gặp ông Trương về, lưng đeo

một cái giỏ con, giống cái giỏ mà Ngạnh thường đeo để bắt sá sùng, nhưng
có nắp đậy.

- Ông ơi! Cứu con với! - Từ xa, cô Hiền đã hốt hoảng kêu lên, lưỡi líu

cả lại.

Bằng linh cảm đặc biệt, ông Trương biết việc gì đã xảy ra. Ông treo giỏ

nhái lên cái mấu tre đực ở hiên nhà, mở cửa, quờ tay vào lấy bi đông nhựa
và chiếc áo ngắn tay, vắt lên vai, đóng cửa rất nhanh, rồi vội vàng đi luôn.
Ông hỏi vắn tắt:

- Cắn vào đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.