HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 156

Nụ cười của anh ta tắt đi và lông mày anh ta chau lại. “Tôi không lợi

dụng phụ nữ. Nhưng cũng đừng quên, lợi dụng con người không phải là
đặc trưng của một giới.”

“Thế anh... làm gì?” cô hỏi, bực mình và không hoàn toàn hiểu vì sao,

ngoại trừ việc cô không thích đàn ông nghĩ về phụ nữ như đồ chơi tiêu
khiển. “Đi đến bên một người phụ nữ và nói ‘này, hãy làm bẩn khăn trải
giường cùng anh đi, nhưng đừng có định ở lại quá lâu để thay khăn trải
giường đấy?’ Chúa ơi... anh làm tôi nhớ đến một người hồi trung học!”

“Tin hay không thì tùy cô, Tóc Đỏ, một số phụ nữ cũng không muốn

cam kết gì hơn một số đàn ông đâu cô.”

“Không, tất cả những gì họ muốn là ngủ với mấy người đàn ông ích kỷ,

những kẻ chỉ có một mục đích duy nhất là ngủ với họ và xịt cho họ một ít
DNA.” Ngay khi những lời thô lỗ ấy tuôn ra, cô lấy làm hối tiếc. “Tôi
không nên nói vậy.” Ngượng ngùng và khó chịu, cô lại trở mình và quay
lưng về phía anh ta.

Lần này anh ta không quàng tay qua cô. Và dù ghét phải thú nhận, cô

nhớ nó. Vấn đề không chỉ là cái lạnh, mà là sự gần gũi. Là việc cảm thấy
đỡ cô đơn hơn. Và anh ta làm vậy, làm cho cô cảm thấy đỡ cô đơn.

Cô đếm những vẩy màu xám trên bức tường màu xám và cuối cùng đầu

hàng và quay trở lại. “Tôi chỉ không thể tưởng tượng ra tại sao lại có người
thích chọn ở một mình. Một mình tệ lắm. Đau lắm. Chúng ta không được
tạo ra để cô đơn. Anh có biết rằng một đứa trẻ sơ sinh bị bỏ mặc không có
giao lưu với con người sẽ có ít cơ hội sống sót hơn những đứa trẻ thường
được bế ẵm không? Đáng ra chúng ta phải được sống với gia đình, được
yêu thương, được ôm ấp. Và đáng lẽ ra gia đình không nên chết đi và bỏ lại
đằng sau một thành viên. Họ...” Ngực cô nghẹn lại và cô nhận ra những gì
mình đã nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.