HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 472

rằng kẻ sát nhân đã từng ở trong nhà cô phá hỏng cảm giác về sự chào đón
ấm áp và nồng hậu khi trở về nhà.

Katie đi vào sảnh và gọi tên Les. Không có ai. Không có ai đáp lời. Hệ

thống sưởi trung tâm khởi động và rền rĩ. Thế là đủ rồi, ngày mai cô sẽ gọi
cho người tới sửa chữa.

“Les ơi?” Cô bước vào phòng khách. Không có ai. Cô đi về phía phòng

ngủ của mình. Cô đứng ở cửa nhìn cái giường chưa dọn. Thường thì ít nhất
Les cũng phủ khăn trải giường lên trên.

Katie nhặt chiếc điện thoại trong phòng ngủ lên. Tiếng bíp bíp báo hiệu

cô có tin nhắn. Nhưng cô vẫn bấm máy gọi vào di động của Les.

Tiếng điện thoại di động reo. Rồi Katie nhận thấy là điện thoại reo trong

nhà của cô. Cô đi về phía phòng tắm, và trên sàn, bên cạnh một cái khăn
tắm ướt là điện thoại của Les. Tại sao Les lại để lại điện thoại của mình trên
sàn nhà?

Katie xoay người. “Les ơi?”

Cô không nghe thấy tiếng trả lời, vì vậy cô ngắt máy và bấm số để nghe

tin nhắn, hy vọng đó là tin nhắn của Les. Một cuộc gọi dập máy. Rồi bỗng
tim Katie thót lại khi ngay trước khi điện thoại ngắt, cô thề cô nghe có tiếng
nhạc. Nhạc đám cưới. Nhưng không thể nào. Họ đã tóm được tên tội phạm
rồi. Vì thế, cô xua đuổi cái ý nghĩ điên rồ ấy ra khỏi đầu.

Tin nhắn tiếp theo vang lên như tiếng nhạc trong tai Katie. “Này. Mình

biết mình đi để lại nhà cậu bừa bộn quá. Dậy muộn, mình để quên điện
thoại và chỉ vừa mới trốn thoát việc bị in dấu vân tay và quẳng vào một xó
như tội phạm. Mình sẽ giải thích sau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.