HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 485

Katie thở dài và dẫn chị ta vào phòng làm việc nơi Lola nhìn chằm chằm,

thực sự chằm chằm vào sản phẩm của Katie.

“Này cô gái, em thông minh đấy.”

“Thông minh ư?” Hy vọng lóe lên trong Katie.

“Em đúng đấy, bức vẽ này dở ẹc.”

“Thấy chưa, em đã bảo rồi mà.” Katie nói, và trong óc cô, cô có thể nghe

thấy cha mẹ mình nói, đã bảo con rồi mà.

“Nhưng không phải vì em không có tài đâu.”

“Chỉ đừng có bỏ việc của em thôi hả?” Họng Katie như thắt lại. Lẽ ra nó

chẳng khiến cô đau đớn đến thế, nhưng đó lại là giấc mơ cuối cùng mà cô
bám víu vào.

“Cứ như thể là em muốn mọi thứ phải hoàn hảo. Hội họa, cũng như cuộc

sống, không thể hoàn hảo.” Lola chỉ vào cái lọ và bông hồng. “Em vẽ một
bông hồng bằng lụa hoàn hảo. Em vẽ nó cũng gần như hoàn hảo và giả tạo
như chính nó. Thế thì sao không chụp một bức ảnh thì hơn?”

Katie muốn cuộn người lại mà khóc.

“Em phải vẽ những gì em cảm nhận, không phải cố cho nó trở nên hoàn

hảo. Hoàn hảo thật chán ngắt. Hội họa cần sự đam mê. Hãy chấp nhận rủi
ro.”

Katie nhìn Lola chăm chú. “Em là một người họ Ray. Chúng em hoặc là

làm mọi thứ hoàn hảo hoặc là không làm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.