HÔN MIÊN - Trang 382

“Em không trách anh.”

Thẩm Diệc Đình nắm chặt tay cô, “Bây giờ anh nói những lời này không

cách nào xoay chuyển được, anh có thể tìm cho mình rất nhiều lý do mà
nói,ddlqd nhưng… đối với chuyện em bé anh rất xin lỗi, cho dù anh đối tốt
với em hơn nữa, đây là chuyện không thể cứu vãn được.”

Khi đó bọn họ cãi nhau to, anh vội vàng, trong công ty có vô số gián đẹp

và công ty khác nằm cùng, bên ngoài công ty lại có người gài bẫy anh, anh
không chịu được, mới mắng cô, anh không biết cô mang thai, mà lúc biết
thì cô đã sảy thai, đây là phần anh không thể tha thứ cho mình, huống chi
khi anh đi bệnh viện thì không an ủi cô, ngược lại nói cô cố ý…. Câu nói
đó, hẳn đã tổn thương cô cỡ nào.

“Em không trách anh.” Cô nói lại, “Thật ra thì, em chưa chắc mình mang

thai, nhưng lúc tắm, không biết thế nào ngã xuống, đứa bé sẽ không… là
ngoài ý muốn, có lẽ đứa bé biết, tới vào lúc chưa thích hợp thôi!”

Cô cảm thấy anh nắm tay cô chặt hơn, “Là ngoài ý muốn.” Cô nhấn

mạnh thêm một lần.

Cô biết, lời của cô không cách nào bỏ được phần áy náy của anh, đứa bé

không kịp ra đời, thậm chí không kịp biến thành phôi thai, đã trở thành
phần anh canh cánh trong lòng.

Thẩm Tâm Duy mở mắt, liền thấy có người ngồi ở mép giường, anh ngồi

yên lặng, hơn nữa nhìn thẳng cô. Cô có chút hoài nghi, mình tới thiên
đường thật sao, hơn nữa còn mang theo Giang Thiếu Thành ư?

Nhưng cô có thể cảm thấy. Chắc hẳn là thế giới thật, kì quái, tại sao cô

không phản ứng quá. Vậy cũng đã tìm được đường sống trong chỗ chết, chỉ
là sao anh nhìn mình, mà không lộ ra vẻ mừng rỡ hay kích động gì cả? Hay
vẫn là một giấc mơ, thật ra không cần làm giấc mơ như thế, hình dáng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.