HÔN NHÂN GIẤY - Trang 245

“Anh nói nghe thật nhẹ nhàng” - Cố Tiểu Ảnh hạ giọng, càng khó

chịu: “Nhỡ bố mẹ anh dẫm phải nước dưa, rồi đi một vòng quanh
nhà, chỗ nào cũng đầy vết chân dính nhơm nhớp, anh còn không đi
lau, cứ đứng nói chuyện mà không đau lưng à”.

Quản Đồng nhíu mày: “Đợi lát nữa rồi anh lau”.

Cố Tiểu Ảnh còn định nói thêm, nhưng nhớ lại lời mẹ nói:

“không được làm khó cho Quản Đồng”, cuối cùng đành nhịn, quay
người thay quần áo ngủ.

Quản Đồng cầm hai chiếc khăn rửa mặt đi ra khỏi phòng, Cố

Tiểu Ảnh loáng thoáng nghe thấy anh nói: “Bố, đây là khăn rửa mặt,
bố cầm lấy dùng… Ối, bố cẩn thận, đừng dẫm vào nước dưa hấu...”

Không hiểu sao, Cố Tiểu Ảnh cảm thấy lòng thật nặng nề, như bị

chặn bởi một hòn đá vô hình.

Mười phút sau, Quản Lợi Minh và Tạ Gia Dung tắm xong, vào

phòng khách ngủ. Cố Tiểu Ảnh ngồi thẫn thờ trước bàn trang điểm,
Quản Đồng lại đẩy cửa đi vào. Cố Tiểu Ảnh bất giác quay đầu lại,
thấy anh sắp ném quần áo bẩn của Quản Lợi Minh và Tạ Gia Dung
vừa thay ra vào giỏ đựng đồ bẩn. Ngồi cách cửa nửa mét, Cố Tiểu
Ảnh loáng thoáng ngửi thấy mùi lạ… một giây sau, nhanh như ánh
chớp, ngay lúc tay Quản Đồng thả chỗ quần áo bẩn đó vào giỏ, Cố
Tiểu Ảnh đã cuống cuồng đứng dậy, lôi ngay quần áo lót của mình
ra khỏi giỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.