HÔN NHÂN GIẤY - Trang 257

Kết quả là người cuối cùng không kìm chế được là Quản Đồng,

Cố Tiểu Ảnh lần đầu tiên thấy anh bực bội đến thế.

Nguyên nhân là câu nói châm ngòi của Quản Lợi Minh: “Bố

không cần biết các con ở thành phố thế nào, ở nông thôn chúng ta,
người đàn ông là phải nuôi gia đình, đàn bà thì sống chết gì cũng
phải đẻ con! Mấy thứ các con nói bố nghe không hiểu, và cũng
chẳng muốn nghe, nào là việc riêng, nào là bận rộn… trái đất này
không có các con thì không quay được hay sao? Bố chỉ biết rằng: bất
hiếu hữu tam, vô hậu vi đại [1]…”

[1] Trong ba tội bất hiếu, tội không có con nối dõi là nặng nhất.

Chưa nghe hết, Quản Đồng không thể nhịn nổi nữa ngắt lời: “Bố!”

Anh còn định nói gì đó, nhưng đột nhiên như nhớ ra gì đó ngẩng

đầu lên nhìn Cố Tiểu Ảnh đang vừa uống nước vừa nước mắt ngắn
nước mắt dài, cuối cùng đành nén những lời định nói lại.

Ông Cố đến lúc này cũng nhận thấy nếu mình không ra mặt kết

thúc câu chuyện thì quả thực là không được, bèn dũng cảm đứng
lên, nói với Quản Lợi Minh: “Ông thông gia, không cần nói nhiều
làm gì, chúng nó có suy nghĩ của mình, bậc cha mẹ chúng ta không
cần lo nhiều làm gì, uống rượu uống rượu đi!”

Vừa nói ông vừa nâng chén rượu lên, bà Cố nhìn tình hình cũng

vội phụ họa, nâng chén lên nói: “Đúng thế, đúng thế, các con nó
cũng có suy nghĩ của mình, nói cho cùng, là chúng nó sống với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.