HÔN NHÂN GIẤY - Trang 346

sao đều có khát khao, có lý tưởng, thậm chí có thể đánh đổi một số
người để đạt tới những thứ đó?

Tất nhiên, cũng có thể đó chỉ là trùng hợp. Thế giới rộng lớn, thế

nào cũng đầy những người như Tiểu Ảnh, tuy chưa được đứng dưới
ánh đèn sân khấu, nhưng có thể nhẹ nhàng biến cuộc sống giản đơn
thành một khát khao đáng theo đuổi.

Dưới ngọn đèn ấm, Tiểu Ảnh thở hắt một hơi, mở chiếc máy tính

xách tay tiếp tục viết nốt những dòng tiểu thuyết dang dở. Cuốn
sách tên là “Khúc biệt ly”. Trước đây cô từng nói với Tang Lý: “Sẽ có
một ngày tớ viết cho cậu cuốn sách tên là “Khúc biệt ly”. Tang Lý
cười: “Nhớ chia cho tớ một nửa nhuận bút.” Lúc nói câu đấy là lúc
Tang Lý bước ra khỏi phòng chiếu phim. Tang Lý kể và đếm cho cô
nghe những ngôi sao thường qua lại gần nhà mình. Tiểu Ảnh kinh
ngạc hét lên. Đó là những năm tháng tuyệt nhất trong đời Tang Lý.
Trong bản thảo của Tiểu Ảnh, đó là những năm tháng rực rỡ sắc
màu. Sống trong những năm tháng ấy, không ai có đủ dũng cảm để
có những đổi thay làm chua xót lòng người.

Thế nên, trong cái khoảng thời gian dài ấy, cuốn tiểu thuyết

không quá một trăm nghìn chữ này bị bỏ qua một bên. Tiểu Ảnh
không nỡ oán trách bạn thân của mình, nhưng cũng không muốn
viết một cuốn tiểu thuyết không có thăng trầm. Cô chuyển sang viết
truyện thiếu nhi, cũng vài quyển bán được, danh tiếng cũng khá.
Thế nhưng, ngay lúc ấy, điện thoại của Tang Lý lại không liên lạc
được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.