HÔN NHÂN GIẤY - Trang 370

số tập san, tức là tạp chí đó, giống như là “Hội cố sự” mà mọi người
trong thôn hay đọc đấy, à đúng rồi, muốn được đăng bài trên đó thì
phải thuộc dạng trâu bò, hùng hục như thế mới có thể lấy tiền
thưởng, rồi được thăng cấp bậc, tiền giảng dạy từ đó mà cũng sẽ
nhiều lên trông thấy...

Cố Tiểu Ảnh nói đến mức khô đét cả mồm cả miệng, cuối cùng

thì nghe thấy một tiếng “à” rõ to, do người phụ nữ ngồi trước mình
phát ra, rồi sau đó thấy tất cả bọn họ đã đang tiến hành bàn luận rất
sôi nổi. Nhìn một cái là biết ngay bọn họ rất ngưỡng mộ và muốn
biết nhiều về nghề nghiệp của Cố Tiểu Ảnh, điều này khiến cho Cố
Tiểu Ảnh thấy rất phấn chấn. Được người khác tin tưởng và tín
nhiệm đã khiến cho cô dâng trào cảm giác hạnh phúc và tự hào.

Cố Tiểu Ảnh ngó nghiêng xung quanh, nhìn các bà các cô ở trước

mặt đang xôn xao nói chuyện, nhưng lại nghe không hiểu lắm bọn
họ rốt cuộc đang nói chuyện gì, cho nên chỉ được một lúc là đã bắt
đầu mất tập trung, trong lòng lại nghĩ tới Quản Đồng, kể từ khi ý
định mua điều hòa cho gia đình bị Quản Lợi Minh bác bỏ, thì sao
anh lại không nghĩ tới chuyện mua một chiếc máy sưởi cơ chứ!

Nhìn mà xem, cả cái nhà to như vậy, ngoài mấy cái giường sưởi

trong phòng ngủ ra, thì chẳng còn cái gì để sưởi ấm thêm nữa!

Tiếp tục quan sát các bà các cô đang bàn tán xôn xao trước mắt

mà Cố Tiểu Ảnh buồn muốn chết: “Giường sưởi ơi giường sưởi à,
mặc dù mày gần tao trong gang tấc nhưng rốt cục lại bị ngăn cách
bởi những người dân nhiệt tình của thành R này, khiến cho tao sao
mà cảm thấy mày xa tít tắp chân trời thế”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.